Đứng trong căn phòng ngập tràn màu hồng, Hạ Kỳ cảm thấy ngay cả không khí trong căn phòng này cũng nổi lên những bọt li ti màu hồng. Còn Tiểu Miêu Miêu lại rất vui, cô bé giống như một cô chủ nhỏ, bàn tay nhỏ xíu nắm lấy tay của Hạ Kỳ, tự hào giới thiệu với Hạ Kỳ từng món đồ trong căn phòng này.
"Ôn ã, ăn xem này, đây nhà bàn trang điểm màu hồng bác dâu cả tặng em đấy*."
(*) Ông xã, anh xem này, đây là bàn trang điểm màu hồng bác dâu cả tặng em đấy.
Trên chiếc bàn trang điểm công chúa màu hồng đặt một hộp trang sức bằng gỗ đào màu hồng, bên trong đặt rất nhiều kẹp tóc, dây cột tóc màu hồng và một chiếc lược khảm đá thạch anh sáng lấp lánh. Mỗi món đồ trong hộp trang sức đều có giá trị xa xỉ, đủ để thấy được sự yêu quý của Tưởng Lệ dành cho Tiểu Miêu Miêu.
"Chái tủ quần áo này nhà của bác dâu hai tặng cho em*."
(*) Cái tủ quần áo này là của bác dâu hai tặng cho em.
"Chái này nhà của bác cả tặng."
"Chái này là của bà ngoại tặng."