Tiểu Sách Sách cứ đi như thế, mọi người còn chưa kịp hiểu đầu trê đuôi nheo gì cả. Lúc đến thì trời rung đất chuyển, kinh động lòng người, vậy mà lúc đi lại nhẹ như không, đến một chút dấu vết cũng không để lại.
Hạ Ý Hiên há hốc mồm, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần. Cậu ta tốn rất nhiều công sức mới đưa được Tiểu Sách Sách từ Mỹ về, kết quả Hạ Kỳ chỉ nói mấy câu đã có thể làm cho Tiểu Sách Sách bỏ đi.
Hạ Ý Hiên không cam tâm, như tìm được cái lưỡi mà bấy giờ cứ trốn đi đâu mất, chỉ vào Hạ Kỳ, đặt câu hỏi: "Có phải cậu đã nói điều gì làm Tiểu Sách Sách tổn thương không?"
Nhất định là vậy, nếu Hạ Kỳ không làm tổn thương Tiểu Sách Sách, sao Tiểu Sách Sách lại bỏ đi chứ?
Hạ Kỳ hơi nhếch đôi môi mỏng lên, vẻ mặt càng hững hờ: "Tôi chỉ nói thật thôi."
Cậu chỉ nói cho Tiểu Sách Sách biết là Tiểu Miêu Miêu không thích đồ con nít béo ú. Vốn tưởng rằng Tiểu Sách Sách sẽ nhụt chí rời đi, không ngờ tạo động lực giảm béo cho cậu ta.