Từ Thanh Hoan khàn giọng đi quanh quẩn dưới hầm để xe, giống như một người điên đang điên cuồng lần cuối cùng trong sinh mạng của mình.
Tô Hồng lạnh lùng nhìn hắn: "Nói câu không dễ nghe, em gái của cậu là do bạn gái của cậu thấy chết không cứu nên mới ngã chết, mà cô bạn gái cực phẩm của cậu chết sợ là cũng có liên quan với cậu chứ? Hệ hóa học chế dược đại sư?"
Từ Thanh Hoan sửng sốt.
Kha Tu càng là kinh hãi đến tột đỉnh, sao Tô Hồng phát hiện được, chẳng lẽ cậu có thể dựa vào bối cảnh của Từ Thanh Hoan mà đoán ra được nhiều như vậy?
Tô Hồng rủ mắt, đột nhiên đối diện trực tiếp với ánh mắt của Kha Tu, Kha Tu không kịp dịch chuyển ánh mắt, bị Tô Hồng nhìn thấy vẻ bối rối trong mắt của hắn.
Mà Tô Hồng chỉ cười nhạt, trong mắt lóe lên tia sáng khó hiểu.
"Cậu cũng đừng nghĩ chạy, cậu bỏ thuốc ngủ vào trong ly nước của tôi, chuyện này tôi cũng biết rồi, chỉ không ngờ..."
Sẽ là hôm nay.
Sẽ là tình huống binh hoang mã loạn như vậy.