Bây giờ cô đã biết, vì sao lúc nhìn thấy cô, Cố Hạo Đình lại không hề dao động. Thì ra hắn đã sớm tưởng tượng ra hình dáng của cô. Niềm rung động lan tỏa trong trái tim cô như từng đợt sóng trào.
"Em hỏi cái nào? Thứ này nổi lên là do có từ trường. Khi anh mở quả cầu thủy tinh ra, sự cân bằng do từ trường tạo ra bị phá vỡ, cho nên cung điện sẽ nổi lên."
"Không phải, búp bê của em có hình dáng gần như giống hệt em bây giờ." Tô Tiểu Miêu vui vẻ nói, nhìn chằm chằm búp bê nhỏ trên cung điện.
"Với tính cách của em, anh đoán chừng sau hai mươi ngày, có lẽ em chỉ còn khoảng 50 kilogam. Nên anh đã nặn hình khi em 50 kilogam."
Tô Tiểu Miêu ngẩng đầu nhìn hắn, ngạc nhiên hỏi: "Ý anh là chính anh đã nặn hai hình người này sao?"
"Lúc trước anh từng học môn thủ công này. Mấy năm qua, lúc nào rảnh rỗi anh đều luyện tập một chút." Cố Hạo Đình giải thích, đáy mắt chợt ánh lên vẻ đau thương.