Chợt, Lệ Trường Phong buông cằm cô ra, toàn thân tràn ngập khí thế bức người: "Vốn dĩ, anh muốn cho em thêm chút thời gian. Nhưng hành vi đêm nay của em, đã khiến anh mất hết nhẫn nại... Trì Vi, anh không muốn đợi nữa, càng không cần thiết phải đợi nữa! Nếu, em đã đồng ý kết giao, thì nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, chân chính trở thành người phụ nữ của anh - - "
Sau đó chỉ thấy Trì Vi ngước mắt lên nhìn, rõ ràng thấy được thái độ nghiêm túc của Lệ Trường Phong.
Lông mi run lên, cô nhàn nhạt đáp lời: "Được, tôi biết rồi."
Chợt, cô giơ tay đẩy Lệ Trường Phong, sau đó kèm theo một câu: "Hiện tại tôi hơi mệt, muốn nghỉ ngơi."
"Anh đưa em..."
"Không cần, bản thân tôi có thể tự đi."
Thuận miệng khéo léo từ chối Lệ Trường Phong, Trì Vi xoay người, chậm rãi rời đi.
Cho dù Lệ Trường Phong dã dàng giữ được cô lại, nhưng cũng nhìn ra.
Giờ phút này, trái tim Trì Vi, tuyệt đối không bình tĩnh.