Lương Mộc Tình biết, chắc chắn là do anh gọi vào di động của cô nhưng không ai nghe máy, sau đó anh tìm đến con trai, giờ nhóc con đã thành người chỉ điểm cho anh.
Cô chớp chớp đôi mắt to, sau khi uống rượu đầu đau như muốn nổ tung.
"Hả, gặp ai?"
Nam CUng Ngạo trả lời: "Gặp con trai chú Năm nhà anh, Nam Cung Toàn đến Long thành, hẹn anh ăn cơm."
Cả nhà Nam Cung trừ gia đình chú Năm anh thì tất cả mọi người đều đã gặp Lương Mộc Tình và con trai anh rồi, nếu Nam Cung Toàn đến, tất nhiên anh phải dẫn vợ và con trai đến.
Lương Mộc Tình nghe anh nói, trong lòng càng chột dạ, tối qua cô đã gặp người ta rồi đấy chứ.
Lương Tử Hành mở miệng hỏi: "Cha, con cũng được đi à?"
Bây giờ nó đã vô cùng thích Nam Cung Ngạo, ngày nào không thấy anh sẽ nhớ, nó cũng muốn đi.
Lương Mộc Tình xoa đầu nó: "Đương nhiên, chắc chắn bé ngoan được đi rồi!"