Cô gái cúp máy, Mạc Thanh Yên nghi hoặc hỏi.
"Anh ấy không tiếp điện thoại sao?"
Nam Cung Ngạo anh cũng quá tự cao rồi đấy? Nếu không phải vì Tình Tình thì tôi sẽ không đến tìm anh đâu.
Cô gái lắc đầu: "Tổng tài chúng tôi đi công tác rồi, một tuần nữa mới về."
Mạc Thanh Yên nhíu chặt mày, một tuần sau, vậy thì cô chỉ có thể đợi đến lúc đó nói cho anh ta biết, hy vọng Tình TÌnh có thể bình an vô sự.
. . . . . .
Bởi vì Nam Cung Ngạo đi công tác, cho nên Lương Mộc Tình đến trường học, ngày ngày đều ủ rũ ở nhà cô không thoải mái, muốn ra ngoài giao lưu với người khác.
Nam Cung Di thấy Lương Mộc Tình ở phòng học, cô ta kinh ngạc chạy lại.
"Tiểu Phó, sao chị lại đến đây? Nếu anh mà biết, thì chị chết chắc rồi."
Lương Mộc Tình mặc một chiếc áo đan màu xanh, phía dưới mặc một chiếc váy lụa dài màu trắng. Trông cô rất xinh đẹp. Chỉ là sắc mặt không được tốt, sắc môi trắng bệch.