Băng Khối đã hỏi rõ ràng xem chuyện gì xảy ra, cho nên biết được trong cơ thể ba có virut, rất nguy hiểm.
Dương Quang ôm Angela an ủi: "Mi Mi, em cùng bà nội về nhà trước đi. Anh với anh trai sẽ ở đây chăm sóc ba."
Angela có chút thất vọng. Nhưng mà bé cũng không thích ở trong bệnh viện, chỉ có thể ngoan ngoãn cùng Lệ lão thái thái rời đi.
Dương Quang ngồi trên sofa, mở máy tính tìm vị trí của Mạc Thanh Yên, biết được cô vẫn ở trong vị trí an toàn. Băng Khối ngồi ở một bên, nhìn qua cửa kính. Ba với chú Ngôn đẹp trai đều chưa đi ra.
Vì thế thở dài, xoa trán.
"Em có tìm được vị trí của Ngôn Khải không?"
Dương Quan lắc đầu, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào màn hình.
"Anh, yên tâm đi. Chỉ cần hắn khởi động máy, em chắc chắn tìm được."
Bọn họ và Ngôn Ngọc đều mong chờ tin tức của Ngôn Khải. Từ lúc Ngôn Khải rời khỏi nhà họ Ngôn, lúc Ngôn lão gia biết được tin tức của anh ta thì thật kích động, biết anh ta không chết, vô cùng vui vẻ.