Mạc Thanh Yên vẫn đang chờ anh thay quần áo cho cô, nhưng đợi một lúc lâu vẫn không thấy có động tĩnh gì, vì thế thầm mắng trong lòng, đứng đấy làm gì lâu thế?
Thế nhưng người nào đó, lại chỉ đứng đấy chăm chú nhìn cô, mà không có bất cứ hành động gì hết.
Cô ngồi dậy, bụng lớn, có hơi mất sức, động tác cũng không được nhanh nhẹn linh hoạt.
"Giúp em thay quần áo đi, rất khó."
Dứt lời cô liền ngáp một cái thật lớn, sau đó giang hai tay ra, nhắm mắt lại.
Lúc này Lệ Đình Tuyệt mới hoàn hồn, giúp cô cởi áo khoác ra, cô lén lút mở một bên mắt muốn nhìn biểu cảm trên mặt anh, nhưng đáng tiếc anh đang đeo khẩu trang, nên không tài nào thấy được vẻ mặt của anh.
Vì thế để anh tùy ý đùa nghịch chính mình, còn Lệ Đình Tuyệt thấy cô nhắm mắt lại, cũng thả lỏng đi nhiều. Tận đến khi cởi váy len của cô ra, nhìn thấy quần áo bên trong của cô, hơi thở của anh nháy mắt lại trở nên căng thẳng.