Mạc Thanh Yên thấy anh kiên quyết như vậy, cũng không tò mò nữa, bước nhanh vào trong biệt thự.
"Ngôn Ngọc, nhanh lên, Angela ngứa rất khó chịu."
Hai người còn chưa vào cửa, đã nghe thấy giọng nói của Lệ Đình Tuyệt.
Ngôn Ngọc bước nhanh vào, từ hộp thuốc lấy ra gói thuốc đưa cho Mạc Thanh Yên.
"Đây là xà bông, đây là thuốc uống, đây là thuốc bôi ngoài da, bảo An An không được gãi nữa, càng gãi con bé sẽ càng đau."
Mạc Thanh Yên gật đầu liên tục, "Cảm ơn anh, anh ngồi kia nghỉ ngơi đi, tôi đi chuẩn bị bồn tắm cho Angela."
Ngôn Ngọc khẽ gật đầu, "Ừm, hôm nay tôi không có việc gì, về cũng chỉ có một mình, đành ở lại nhà mấy người góp vui vậy."
Anh ta không giống Lệ Đình Tuyệt, Lệ Đình Tuyệt luôn thích yên tĩnh, vì vậy mới không chịu sống ở nhà chung.