Tiếng gió xào xạc, vui mừng hạnh phúc, ánh lửa bay lên sáng bừng cả bầu trời, càng đốt càng rực rỡ, xua đi cái lạnh, ngọn lửa nhảy múa theo làn gió, đêm đen hòa cùng đống lửa, sáng rực đến chói mắt.
Vừa ca hát vừa nhảy múa, thân hình cung nữ mềm mại uyển chuyển, ống tay áo phất phới tung bay, vũ điện mê hoặc lòng người, đẹp như tiên cảnh.
Mỹ tửu, mỹ thực, mỹ quả, còn có những thanh thiếu niên xinh đẹp, anh tuấn, đây quả thật là một thế giới cực lạc làm cho người trong đó nguyện ý say mãi cũng không muốn tỉnh lại.
Sở Hồng uống cạn chén rượu trên tay, liếc nhìn qua Sở Tuyệt đang ngồi ở một bên.
Cảnh tượng sáng sớm hôm nay đã mê hoặc biết bao người?
Nhưng tại thời điểm này, hắn lại ngồi ở chỗ này điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, một mình thưởng thức tửu rượu.
Sở Hồng càng để ý càng cảm thấy, thật ra hắn không thực sự hiểu người đệ đệ này, có lẽ là từ năm đó, hắn thay đổi, người đệ đệ này cũng thay đổi.