"Tạ ơn công chúa." Hai người lui ra sau một bước, để cho hai vị ma ma phía sau bước lên.
Lam Vân nghiêng người: "Mời công chúa!"
Ánh mắt Chiêu Bình công chúa thản nhiên lướt nhìn khuôn mặt Lam Vân, sắc mặt nàng bình tĩnh, không hề kinh ngạc trước vẻ đẹp xuất chúng của hắn.
Lam Vân buông mắt. Gặp mặt vị công chúa nước Chu này, nàng âm thầm cười khổ. Vị công chúa nước Chu này còn khó nhằn hơn so với tưởng tượng của nàng, nàng ta hoàn toàn khác biệt với Sở Cửu Nhi.
Rõ ràng đại sảnh Tổng Binh Phủ giăng đèn kết hoa sáng trưng, đỏ tươi rực rỡ cả một vùng, nhưng trên mặt mọi người lại không có chút niềm hoan hỉ nào. Binh mã hai bên cũng không có tâm trạng nào để giả vờ giả vịt vui vẻ, lại càng không thể gượng cười nổi.
Không chỉ có thế, bầu không khí cũng rất kì lạ khác thường. Trong đại sảnh rộng rãi sáng sủa này, nói giương cung bạt kiếm đánh nhau chính là nói quá, nhưng sự thật là không ai trong số binh sĩ hai bên có thể thoải mái vui vẻ.