Thật ra đối với người bình thường mà nói, cho dù trong biệt thự hắc khí nặng hơn nữa bọn họ cũng không thấy được, cho nên khi khuôn mặt kia xuất hiện trước mặt Thang Lỗi, anh ta bị dọa cứng đờ người, cơ thể không nhúc nhích được.
Đó là khuôn mặt một người đàn ông, hai má xám xanh, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt oán độc nhìn chằm chằm Thang Lỗi. Cùng lúc đó anh ta phát hiện thân thể không nghe theo mình, lúc đó trong lòng cực kỳ hoảng loạn.
Lúc này cơ thể của anh ta chậm rãi quay lại phía chú Lê, trong đầu có một giọng nói không ngừng lặp đi lặp lại: "Giết ông ta… giết ông ta…"
Thang Lỗi sợ hãi, muốn đuổi ác niệm kia đi, nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể mình bị thứ kia điều khiển từ từ đi về phía chú Lê, may mà lúc đó chú Lê đã phun máu thuần dương mới ngăn cản được anh ta.
Thang Lỗi có thể cảm nhận được cảm giác nóng rực đập vào mặt. Theo bản năng, cơ thể của anh ta lùi về phía sau, nhưng ác niệm trong lòng lại nổi cơn giận dữ, không chỗ nào phát tiết…