Nhưng hiển nhiên là Lương Sảng không trở lại giường của mình, hơn nữa theo lời tiếp viên trực ban nói, giường dưới của Lương Sảng xuống xe ở huyện Thanh Sơn, khi bà ấy đi tìm vị hành khách kia để đổi vé, Lương Sảng đã không còn ở trên giường mình nữa.
Vậy tính ra, thời gian mất tích của Lương Sảng chỉ có thể là giữa khoảng ba giờ sáng đến ba giờ năm mươi hai phút. Nhưng một người sống sờ sờ làm sao lại biến mất khỏi một chiếc xe lửa đang chạy được chứ? Nếu không thể tìm được Lương Sảng, đây sẽ mãi mãi là một câu đố không có lời giải…
Trước đó đã nói qua, xe lửa là xe điều hoà kín mít, hành khách căn bản không thể nào nhảy ra từ cửa sổ. Còn về cửa mỗi toa xe, hành khách bình thường càng không thể tự mình mở ra được.