Memphisto dường như bị âm thanh của Tô Hồng gọi về một tia thần trí, hắn chậm rãi nhìn chằm chằm vào mặt bên của Tô Hồng, nhìn chăm chú rất lâu, mới than thở hỏi:
"Hồng?"
Một chữ duy nhất hô lên cũng là tên của cậu, nhưng có chút ý vị không rõ, tim Tô Hồng đập loạn lên, phức tạp nhìn Memphisto.
"Ngài... Đã xảy ra chuyện gì?"
Giọng nói của Tô Hồng có chút run rẩy, Memphisto nhìn qua cũng có thể thấy cùng bình thường không giống nhau.
Vẻ mặt Memphisto vô cùng căng thẳng, hắn trầm mặc chốc lát, buông sự ràng buộc với Tô Hồng ra, cậu chưa kịp mừng vì thoát được nguy hiểm thì đã bị ném thẳng tắp từ trên cao xuống mặt đất.
"Rời khỏi đây."
Memphisto trôi nổi ở giữa không trung, mái tóc dài màu vàng óng che lại nửa bên khuôn mặt của hắn, đồng thời cũng khiến Tô Hồng không thấy rõ vẻ mặt hắn.
Nhưng Tô Hồng biết, Memphisto sắp sửa mất khống chế.