Cung tên tán loạn trong lửa trại, mồi lửa lan đến phòng ốc và cả cánh đồng.
"Giết hết bọn phù thủy độc ác!!!"
"Bọn gia tộc phương Đông nhập cư từ thời viễn cổ có vẻ ngoài đẹp đẽ ấy thế mà lại là gia tộc phù thủy!"
"Giết hết bọn dị tộc này!"
"Chờ đã, bệ hạ! Ngài nhìn cô gái này..."
"Đôi mắt của cô ấy hệt như một đóa hoa kiều diễm!"
"Giết chết cha mẹ cô ấy và mọi người ở đây, mang cô ta về lâu đài!"
Mà tuổi nhỏ Tô Hồng ở trong ngọn lửa chiến tranh và tiếng ngựa hí không ngừng sợ hãi bị ném lồng sắt, chất lên xe ngựa.
Bởi vì dung mạo xinh đẹp, cậu bị ngộ nhận là con gái nên thoát được một kiếp nhưng lại trơ mắt nhìn cha mẹ mình và các tộc nhân chết thảm.
"Cha... Mẹ..."
"Cầu xin các ngươi... Buông tha cha mẹ tôi đi..."
Một giọt nước mắt rơi xuống từ đang ngủ say Tô Hồng.