"Anh rể, tôi biết anh có tấm lòng yêu thương vô hạn, anh vì có tấm lòng yêu thương vĩ đại ấy mà vứt bỏ chị tôi, vậy lần này, tôi xin anh...cũng vứt bỏ tôi được chứ?
Đây chính là lựa chọn của tôi, tôi không trách anh."
Tô Hồng cười bất đắc dĩ, yên lặng nhìn Lâu Kiêu.
Trạch Vinh và Lý Lan Đạt không dám thở mạnh một tiếng, thì ra... tình trạng gia đình vị hôn thê của đội trưởng đúng là như thế?!
Trách không được đội trưởng lại nuông chiều người em vợ này như thế... Dù trước đó Tô Hồng cũng không tùy hứng, nhưng lần này là ngoại lệ.
Lúc này, Tô Hồng đặt lý trí và lương tâm của Lâu Kiêu lên trên bàn cân, khiến hắn rơi vào một tình huống khó lựa chọn.
Đáy mắt Lâu Kiêu đỏ lên.
Trạch Vinh run rẩy, vô tình ấn vào đèn flash đôi, trong chiếc xe yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng rắc lúng túng.
Sắc mặt âm trầm của Lâu Kiêu cũng bị đèn chiếu sáng.
"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi."