Lan Dara giống như một tác phẩm nghệ thuật chạm khắc ngọc bích trắng, mỗi nụ cười mỗi cái nhíu mày, cử chỉ giơ tay nhấc chân, đều thể hiện sự rạng rỡ mà toàn bộ triều đại Tana không thể sánh được.
Và hắn, đang ngẩng đầu nhìn lên, sử dụng ánh mắt của người bề trên, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đột nhập vào lãnh thổ của mình.
Tô Hồng bước tới, cổ họng anh ngứa ngáy, câu nệ nhẹ ho hai tiếng thận trọng, quỳ một chân trên mặt đất..
"Công tước Dara Oswego nổi tiếng, pháp sư hạng ba Tô Hồng, xin gửi lời chào trân trọng nhất đến bạn."
Sau khi nói xong lễ tiết chào hỏi, liền nghe thấy trên đầu phát ra tiếng khép sách lại.
Lan Dara đặt cuốn sách xuống kế bên người, và đôi mắt dưới lớp lông dày dài nhẹ nhàng nhìn Tô Hồng ... chiếc áo cao cổ đang mặc che đi phần gáy.
Một tia cân nhắc lóe ra từ mắt hắn, nhưng sắc mặt lại bình tĩnh như lúc ban đầu.
"Pháp sư tiên sinh trẻ tuổi ... Tô Hồng, không biết đột ngột đến thăm, có mục đích gì?"