"Đây là muối, ta không biết nơi này của các ngươi có hay không, rất quan trọng với cơ thể ta...Nhưng mà ta đã đem theo hai bình, không sao đâu."
Tô Hồng xuỵt xuỵt rồi giải thích với Đồ Lan, tựa như thật sự coi cự xà là người mà nói ra những lời thật lòng.
Đồ Lan hết sức chăm chú lắng nghe, hắn càng thẳng thắn, trong lòng đã xem như mình và Tô Hồng đã sánh đôi.
Được rồi, giống cái nhỏ nói những điều rất quan trọng này, về sau hắn phải bảo vệ hai bình bảo vật thật tốt.
Tô Hồng nói được một nửa, đột nhiên vỗ vỗ trán: "Ai nha, nướng khét rồi!"
Hắn liền lập tức xoay người, lấy cá từ cạnh đống lửa xuống, hắn nóng không chịu nổi bèn nhéo nhéo lỗ tai.
Đồ Lan đưa tay ra, cưỡng ép lấy thịt cá nóng hổi từ trong tay hắn, Tô Hồng sững sờ.
"Bỏng, ngươi chờ một chút."
Đồ Lan cứng nhắc nói.
Tô Hồng có chút dừng lại.