Cố Vi Vi và Nguyên Mộng rất kinh ngạc, mời cô ấy ngồi xuống.
Hắc Điền Huệ Tử nhìn Cố Vi Vi và Phó Hàn Tranh mỉm cười hỏi.
"Từ nước A trở về, cậu vẫn tốt chứ, còn con của hai người chắc không bị thương đúng không?"
"Đều tốt, Hữu Hữu rất bình an." Cố Vi Vi cười khẽ.
Hắc Điền Huệ Tử gật đầu cười: "Vậy thì tốt, sau khi cậu trở về vẫn không có tin tức, cho nên biết cậu tới Tokyo mới muốn gặp mặt một lần."
Sau khi nhà họ Cố xảy ra chuyện, anh cả và cha rất tức giận, nhưng ngại thế lực nhà họ Phó nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Cậu thì sao, trở lại Nhật Bản vẫn tốt chứ?" Cố Vi Vi hỏi.
Lúc nhà họ Hắc Điền luôn trung thành với nhà họ Cố, cô ấy vẫn đứng về phía cô, khó tránh khỏi sẽ bị gia tộc trách mắng.
"Chỉ bị phạt nhẹ mà thôi." Hắc Điền Huệ Tử cười nói.
Nguyên Mộng uống một ngụm rượu Sake Nhật Bản, thuận miệng nói.
"Nghe nói người nhà cô muốn cứu Cố Tư Đình sao?"