Cố Vi Vi thản nhiên gật đầu: "Đúng, chính là ngày đó."
Ngày hôm đó Cố Tư Đình xuất hiện ở hôn lễ, cô thật sự cho rằng cuộc sống sau này của mình sẽ sụp đổ.
Nhưng Phó Hàn Tranh kiên định đứng bên cạnh, không để cô một mình đối mặt.
Chính lúc đó cô nghĩ người đàn ông này mình dùng cả đời để yêu cũng không đủ.
Lạc Thiên Thiên cười thật lòng: "Xem ra con đường hai người đi tới hôm nay cũng không dễ dàng gì."
Mà Phó Hàn Tranh thật sự yêu sâu đậm, nếu không hai người xảy ra nhiều chuyện như vậy vẫn có thể ở bên cạnh nhau.
Cố Vi Vi cười không nói lời nào.
"Cho nên, ngày đó trên đường trở về bị tập kích là người của nhà họ Cố làm sao?" Lạc Thiên Thiên hỏi.
"Phải." Cố Vi Vi gật đầu thừa nhận.
Lạc Thiên Thiên mím môi do dự lại hỏi.
"Vậy Cổ Vân Triệt thì sao, anh ấy cũng là người của nhà họ Cố sao?"
Bọn họ nói anh ấy sẽ uy hiếp đến mạng sống của Vi Vi, vậy anh ấy là người của Cố Tư Đình ư?