Câu này đã hỏi đúng tâm sự của Cố Tư Đình.
Phải, hắn đã đợi lâu như vậy rồi, tại sao phải hỏi những chuyện này chứ.
"Vậy thì, anh có thể nói cho tôi biết cô ấy đang ở đâu không?"
Cố Vân Triệt nhìn Cố Tư Đình đang sốt ruột, ánh mắt đầy thương hại.
"Tôi cần lấy lại đồ của tôi."
Cố Tư Đình hiểu ý của hắn là chuỗi hạt Cửu Nhãn, liền đứng dậy rồi nói.
"Mời đi theo tôi."
Cổ Vân Triệt đứng dậy theo hắn đi qua hành lang phòng khách, đi tới lối vào căn phòng dưới lòng đất kia.
Cố Tư Đình mở cửa dẫn đường, bước chân vô cùng vội vã, tới nơi đặt chiếc quan tài thủy tinh kia, hắn nhìn di thể trong quan tài, ánh mắt run rẩy.
Vi Vi, cầu xin em, để anh tìm được em.
Cổ Vân Triệt theo hắn vào trong, nhìn thi thể cô gái trẻ tuổi trong quan tài rồi nói.
"Mở ra đi."
Cố Tư Đình quét võng mạc ở máy quét rồi nhập một chuỗi mật mã, là ngày sinh của Cố Vi Vi.