Lê Hinh Nhi muốn ngăn cản bọn họ lại thì lại bị viên cảnh sát khác kéo ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Mỹ Cầm bị người ta còng tay lại.
"Mẹ, tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy chứ…"
Chuyện xảy ra năm đó rõ ràng không còn lại chứng cứ gì nữa rồi cơ mà, bọn họ lấy đâu ra chứng cứ mà tới bắt người chứ.
Chu Mỹ Cầm vừa nghĩ tới chuyện Lê Gia Thành là người tố cáo mình thì không khỏi bối rối.
Bà ta không ngờ, người đàn ông mình đã chung chăn gối nhiều năm như vậy, trong thời khắc nguy hiểm, lại bán đứng bà ta.
Chu Mỹ Cầm nhìn về phía ai đó đang núp sau cánh cửa lén lút nhìn ra ngoài, tức giận mắng to.
"Bà già kìa, là bà xúi giục hắn ta phải không, là bà xúi giục con trai bà bán đứng tôi đúng không?"
"Không có Chu Mỹ Cầm này, thì mẹ con bà có thể sống ở đây được chắc, vậy mà bà lại xúi hắn bán đứng tôi."
…