Nơi trọng yếu của trận pháp, Tôn Hằng nhắm mắt khoanh chân ngồi ngay ngắn, bây giờ hắn đã hiện ra chân thân.
Bộ lông màu bạch kim, mềm mại như sa tanh nhẹ nhàng chập chờn, mi tâm nứt ra từng chữ chư Lôi Văn.
Huyết mạch của Thận Thú có tính chất đặc biệt, khiến cho thân hình của hắn như thật như ảo, mang một loại cảm giác mông lung.
Mà trên nhục thể của hắn, còn có tinh quang rạng rỡ lấp lánh, Tam Thiên Đại Đạo như khói khí mờ mịt xoay tròn lượn quanh thân.
Nơi trọng yếu, còn có Lôi Đình nhảy động, âm thanh kỳ lạ vang lên.
Chỉ cần ngồi xếp bằng đúng cách, đã như thiên đạo hiển hóa ra thần tượng, khiến cho người khác có thu hoạch không nhỏ.
Một vị chân tiên, hiển lộ Tiên thể của mình ra mà không che giấu gì cả.
Cơ duyên bực này, quả thật chính là trời ban, còn mạnh hơn vô số linh đan diệu dược đối với người tu hành!
Nhất là vị chân tiên này còn tu hành rất nhiều đại đạo, không chỉ đi có một đạo.