Những tâm tư nhỏ này của Trác Nhất Tiên, tuy Vương Bảo Nhạc không biết được hết nhưng cũng đoán ra đôi chút. Cộng thêm sự hiểu biết của bản thân về Trác Nhất Tiên, hắn cũng đã có phán đoán đại khái.
Lúc này, hắn nheo mắt lại trầm ngâm một phen, sau đó mở miệng nói.
"Không bán!"
Lúc giọng của hắn vang lên trong tai ba người một lừa ở bên ngoài động phủ, lỗ tai con lừa động đậy, mắt Tiểu Ngũ cũng âm thầm lóe lên. Chỉ có sắc mặt của hai người Trác Nhất Tiên và nữ tu kia là thoáng thay đổi.
Trác Nhất Tiên bỗng thấy căng thẳng, còn ánh mắt của nữ tu kia thì có vẻ không vui. Cô nhíu mày lại nhìn cửa động phủ, giọng nói trở nên lạnh tanh.
"Long Nam Tử đạo hữu, ta thật sự rất thích con thú cưng này của ngươi, xin ngươi hãy chuyển nhượng lại cho ta, ta sẵn lòng lấy một trái Băng Tâm Quả để đổi với ngươi!"