Lôi Đạo Sơ Thiên vốn đã bất phàm, nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn cảm thấy chỗ chị đẹp nhất định có thứ tốt hơn nên hắn hí hửng cầm mặt nạ màu đen, sau khi mở mộng cảnh ra thì đã xuất hiện trong không gian mộng cảnh.
Nơi này tràn ngập gió tuyết, tiếng gió rít từng hồi khác hẳn với ngày thường. Sau khi vào mộng cảnh, không cần Vương Bảo Nhạc kêu réo thì hắn đã thấy được nữ tử mặc váy trắng muốt, suối tóc đen bồng bềnh, phong hoa tuyệt đại* đứng quay lưng với mình ở gần đó. Cô như đang cảm thụ gió tuyết, cũng giống đang ngắm nhìn phía xa của mộng cảnh này.
(*) Phong hoa tuyệt đại: Vẻ đẹp như hoa như gió vượt thời gian
Không thể thấy mặt, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc đen tung bay theo gió, cũng không thể nhìn thấy dáng người, chỉ nhìn được váy dài lay nhẹ.