Hột Khê dịu dàng khuyên nhủ: "Như vậy tôi mới có thể chờ được Âu Dương công tử đến trợ giúp, cô nói xem có phải cô đã giúp tôi một việc lớn hay không?"
Thẩm Tinh Nhược nghe vậy thì đôi mắt sáng ngời, thấp giọng nói: "Hề công tử, công tử nói thật hả?"
Hột Khê gật đầu.
Ngay lập tức Thẩm Tinh Nhược mặt mày hớn hở, dường như cả khuôn mặt nhỏ nhắn sáng bừng lên.
Hạ Dật Thần vốn định đi đến nói chuyện với Hột Khê, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này thì tức khắc giận dỗi hừ một tiếng, quay đầu kiêu ngạo đi ra chỗ khác.
Nạp Lan Tử Quân đi bên cạnh hắn thấp giọng nói: "Tên nhãi ranh Hề Nguyệt kia ngoại trừ cái mã ngoài ra thì có gì so sánh được với nhị sư huynh chứ, thật không biết mắt cô nhóc nhà họ Thẩm kia bị gì mà lại đi coi trọng hắn ta."