Hạ Kỳ liếc nhìn về phía phòng tắm, vẻ mờ ám không tên hiện lên trong đôi mắt đen nhánh của anh.
Anh quay đầu lại, nhìn về phía Tiểu Miêu Miêu đang ngồi trên mép giường: "Miêu Miêu nhất định phải tắm sao?"
"Nhất định."
"Muốn tắm thì cũng không phải là không thể, nhưng anh có điều kiện."
Câu nói của Hạ Kỳ đã thành công gợi lên sự tò mò của Tiểu Miêu Miêu: "Điều kiện gì?"
"Anh tắm cho em."
"Cái gì?" Giọng Tiểu Miêu Miêu đột nhiên cao vút.
"Cũng đâu phải anh chưa từng tắm cho em. Có cần thiết phải ngạc nhiên thái quá đến vậy không?"
Tiểu Miêu Miêu: "…"
Quả thật là Thất cách cách đã từng tắm cho cô.
Nhưng tình huống lúc anh tắm cho cô không phải lúc còn nhỏ thì cũng là lúc hai người vừa ân ái xong, anh bế cô ngủ mê man đi tắm.
Anh chưa từng tắm cho cô trong tình huống cô vô cùng tỉnh táo.
"Nếu em không đồng ý thì cũng chỉ có thể không tắm nữa."
Tiểu Miêu Miêu cắn môi dưới, vô cùng lưỡng lự.