Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Miêu Miêu lưu luyến quên lối về trên lồng ngực của anh.
Tay của Hạ Kỳ cũng trượt xuống móc khóa cài thắt lưng...
Cốc cốc.
Ngay khi hai người đang chuẩn bị hành sự, tiếng gõ cửa vang lên cùng với giọng của chị Lệ Lệ.
"Miêu Miêu, anh Hạ, hai người có ở trong đó không?"
Tiếng động bất thình lình xuất hiện đã đánh thức Hạ Kỳ đang mê muội.
Khi anh tỉnh táo lại, nhìn thấy Tiểu Miêu Miêu quần áo hớ hênh bị anh đè vào tường, trong đôi mắt ánh lên một tia ân hận.
"Miêu Miêu, mau xuống đi, nếu không thì Thất cách cách sẽ làm hại em đấy."
Đã nói rằng sẽ không làm hại đến cô bé, nhưng anh cứ luôn không kìm lòng được.
Tiểu Miêu Miêu lại không nghĩ nhiều như vậy. Cô đã bị cấm dục sáu năm, lại còn do tác dụng của thuốc nên cơ thể vốn nhạy cảm hơn các cô gái khác một chút.
Bây giờ, lửa đã nhen nhóm lên rồi, có lý nào lại bỏ đi mà không dập tắt lửa chứ?