Lâm Thịnh đi dạo một vòng quanh bức tượng màu đen đó. Không bao lâu sau, cậu phát hiện một khối đá tròn màu trắng và bị khuyết ở nơi đặt bức tượng cô gái đó.
Cậu nhặt khối đá tròn lên, dùng Thánh lực dập tắt ngọn lửa và nhiệt độ nóng rực trên khối đá này.
Hình như nó là một công cụ ghi chép nào đó, vì trên bề mặt vẫn còn dấu vết chữ viết không quá nguyên vẹn.
Lâm Thịnh xem xét một lát rồi xác nhận mình hoàn toàn không biết loại ngôn ngữ này.
Cậu quyết định cất viên đá tròn đi, sau đó nhảy thẳng xuống vị trí nhà của mình.
Nơi này không cách xa căn nhà của Lâm Thịnh cho lắm. Cậu nhanh chóng mang khối đá tròn đó về nhà, sau đó khoác một cái balô rồi tiếp tục đi ra ngoài.
Cậu định thăm dò từng hòn đảo lơ lửng trên bầu trời, đồng thời ghi chép những chữ viết này lại để mấy nhà nghiên cứu thuộc đế quốc Yêu Tinh nghiên cứu và phiên dịch.