Vì suy nghĩ ấy cứ dần dần lớn lên trong đầu Thi Yến nên cô đành đem thắc mắc trước đó của mình nuốt lại vào trong bụng rồi thay thế nó bằng một câu hỏi khác, "Cơn cảm lạnh của huynh đã đỡ hơn chưa?"
Bằng giọng mũi đã bị cơn ốm khiến nó nghẹn nặng, [111111] chỉ đáp lời cô bằng một chữ "Ừm"
Nghe cách anh trả lời, Thi Yến càng không thể ngăn cản bản thân cô bất giác liên tưởng đến Lâm Giang.
Mặc dù cảm lạnh không được coi là một căn bệnh đặc biệt nghiêm trọng nhưng nó sẽ gây ra kha khá phiền phức và khổ sở cho người bị bệnh. Điều đó khiến cô không khỏi lo lắng anh đã phải trải qua ngày hôm nay như thế nào.
[111111]: "Sẵn sàng."
Bị [111111] nhắc nhở, cô giật mình sực tỉnh từ những suy nghĩ mông lung của mình. Thi Yến đang định nhấn nút 'sẵn sàng' thì bỗng nhiên lại nhìn thấy trong danh sách bạn bè có một số tin nhắn mà cô chưa đọc.