Hạ Anh Lạc không nỡ làm lãng phí năng lượng của Vệ Lăng Nam, còn của Cố Cẩm Tú thì không thấy tiếc, vì thế bèn gật đầu.
Cô xoay người nói với Cố Cẩm Tú: "Nhanh lên, thúc đẩy năng lượng truyền cho Linh Nhi đi, trước khi tình hình triệu chứng bệnh của cô ấy ổn định, cô không được ngừng lại." Cô là nữ vương, có quyền tùy ý ra lệnh cho bất kì một người nào trong tộc, không ai được chống lại mệnh lệnh của cô.
Sắc mặt của Cố Cẩm Tú tái nhợt, không còn gì nhục nhã hơn so với việc bị người đàn ông mình yêu và tình địch đối xử như vậy. Nhưng cô ta hiểu sâu sắc rằng bản thân không hề có cơ hội được từ chối. Cái mạng này của cô ta là do cô ta nhặt về được, từ rất lâu về trước Vệ Lăng Nam đã từng có ý định giết chết cô ta. Nếu không phải cô ta khổ sở cầu xin Hạ Anh Lạc, thì không thể nào sống đến tận bây giờ. Bất kể thế nào, cô ta cũng không được chọc giận Hạ Anh Lạc.
Cô ta cắn môi, bước lên phía trước, cắt tay của mình thật rồi đút máu cho Kim Linh Nhi đang hôn mê uống.