"Em vốn không muốn nhận, chuyện này không thể trách em được. Hẳn là trợ lý thấy đồng hồ quá đắt nên không dám vứt, vì vậy cô ấy mới nhét vào trong túi em. Lúc em về cũng không để ý đến." Quý Noãn bất đắc dĩ giải thích.
Mặc Cảnh Thâm lại nhìn cô một lúc, không nói tiếng nào đã ném chiếc đồng hồ vào sọt rác.
Quý Noãn cũng chẳng liếc nhìn nó một lần, vốn đã muốn ném đi, anh làm vậy càng đúng ý cô. Dù sao cô cũng không muốn nhận bất cứ thứ gì từ Thịnh Dịch Hàn.
Lúc này, Mặc Cảnh Thâm nhận được điện thoại của công ty, anh xoay người bước vào phòng sách.
Mười phút sau.
Cửa phòng sách lại bật mở, anh mặt mày vô cảm bước từ trong ra, tỉnh bơ cầm đồng hồ trong sọt rác đi ra ngoài.
"Anh làm gì đấy?" Vẻ mặt Quý Noãn nghi hoặc.
Lúc Quý Noãn đi ra, cô thấy chị Trần đang bê một ly nước sôi tới. Mặc Cảnh Thâm vừa ra cửa đã tiện tay vứt phăng chiếc đồng hồ vào ly nước sôi.