Baixar aplicativo
12.19% Grand Ower / Chapter 5: Chương 4: Tiến hóa, khu rừng quỷ, trận chiến của hai quốc gia

Capítulo 5: Chương 4: Tiến hóa, khu rừng quỷ, trận chiến của hai quốc gia

"guhhhhh"

nơi này là..., phải rồi, tự nhiên mình buồn ngủ, rồi rơi vào giấc ngủ luôn, ahhhh

"đau qwá"

hửm

"giọvg nói cửa mìng, nó ổm hơn rồi"

nhưng mà chưa hoàn toàn nên cứ như thế này đã, mình đã ngủ bao nhiêu tiếng rồi nhỉ, không biết nữa, nơi này, phải rồi, là khu rừng, tự động hồi phục của mình, |bảng kỹ năng| ủa, nó đâu, hửm

"BẤT TỮ'

nhưng nó cấp 1, bất tử còn phân cấp, thật là kỳ lạ, |bảng chỉ số|, (sức mạnh: H; tốc độ: F; chính xác: F; phòng thủ: H; kỹ năng: F; trí tuệ: B; tinh thần: D; tầm xa: H; ma lực: D; tiềm năng: R) nó đã tăng lên đáng kể rồi, vậy là mình đã tiến hóa, hình thái cũng to lên đáng kể, nhưng yếu vẫn hoàn yếu, mình còn yếu lắm. |bảng kỹ năng|

[bệnh dịch cấp 3; lẩn trốn cấp 1; bám dính cấp 1; túi đồ không gian cấp 1; độc siêu tốc; cảm nhận nguy hiểm; bất tử cấp 1; tinh thần bất khuất; kháng độc cấp 4; giảm đau đớn cấp 2; đặc quyền chuyển sinh]. Có nhiều phết rồi, mà mình chưa dùng bám dính nhỉ, hằng gì nó vẫn cấp 1. Mà cái giảm đau đớn cũng hay đấy

*ọcccccc

ughhhhh, từ lúc tỉnh dậy mình chưa ăn gì

"đóy quÁ đi"

huhh, có con rắn, nhưng nó to quá, phải gấp 10 lần mình, nhưng mà còn con đó ở đây à, không, có con kiến, nó nhỏ. May quá, mình vẫn chưa phải là kẻ yếu nhất ở đây, cắn thử miếng nào ughhhhh, hôi quá, dở nữa, đắng nữa, cái này thật là kinh khủng. |bảng kỹ năng| huhhh, kháng độc của mình lên cấp 5 rồi

"NÓ CÕ ĐỌC"

hựa hựa, ra hết chưa nhỉ, hình như hết đắng rồi, giờ thì mình thấy hơi choáng. Như cái lúc lần đầu hút thuốc nhỉ, ahhhh, nhớ lại làm mình nhớ nhà quá, mà ở nhà cũng có ai yêu thương mình đâu, thế mà cái thằng này, cái thằng này…, mình tên là gì ấy nhỉ? khi đang suy nghĩ về cái tên thì bụng của tôi réo lên

"đóy qyá"

thôi giờ đừng suy nghĩ nhiều, phải kiếm miếng ăn đã, nhưng mà nhìn con rắn đó to quá, mà hình như vẫn có người cân được con rắn to kiểu này mà ta, thôi kệ lo lắng làm gì, khoan!! NÓ ĐANG TỚI!! KHOAN ĐÃ!! TỪ TỪ!! tôi nhảy lên, nhưng nó không né hết được, mất chân rồi, mất bàn chân rồi, sao mà xui thế không biết, sẵn tiện thì tôi ôm nó luôn, nó đã cảm nhận được tôi trên người nó và nó bắt đầu vùng vẫy, sẵn tiện thì |giám định chỉ số chung|, khốn nạn, cái giám định này chỉ khi chạm vào người khác mới có thể xem được chứ, khó thật. Để xem nào, (sức mạnh: D, tốc độ: C; chính xác: D; kỹ năng: E; trí tuệ: F; tinh thần: F; tầm xa: C; ma lực: D; tiềm năng: C), cao kinh khủng, nó hơn mình tận mấy cấp, giờ thì sao, mình sẽ chết mất, từ từ, bây giờ không nên để ý điều đó, cái quan trọng bây giờ là làm thế nào để giết được nó, tôi đã thử cắn vào người nó để truyền độc, nhưng có vẻ như không hiệu nghiệm, mấy con này cứng kinh, làm sao đây, nó bắt đầu giãy dự và đập mình xuống đất rồi, mấy cái xương cũng vỡ rồi, may mà mình còn chưa vỡ nội tạng, làm sao bây giờ. Phải rồi, tôi lấy chính xương của mình để bóc vỏ của nó ra, đau kinh, thế mà vẫn có con ếch nào đó xài cách này nhỉ, thật là ảo ma. Giờ thì, vỏ của nó rách rồi, tôi bắt đầu dùng độc siêu tốc và dịch bệnh, nhưng có vẻ như dịch bệnh chả giúp ích mấy trong lúc này, nó truyền chậm quá, nhưng có vẻ như độc siêu tốc đã đẩy nhanh nó, nó giãy mạnh hơn, ah, chết, tôi lỡ bay ra rồi, |bám dính|, nó có vẻ đáp nhẹ hơn rồi, xương có vẻ như chưa hồi phục…khục, tôi bắt đầu nôn ra máu, khó thở quá, chết tiệt, phổi của mình bị thương rồi, đau quá, con rắn chết tiệt, nó đang tiến tới, nó vừa phun độc tan chảy và độc tê liệt cùng lúc, tôi có né nhưng vẫn không né hết được, nó bắt đầu nuốt sống tôi, độc tê liệt đã hết, và nơi này ấm lạ thường, tôi bắt đầu mê man

"guhhhhhh"

|tinh thần bất khuất|

"hah hah"

may quá, nhưng mình đang trong bụng rắn, giờ thì sao, thả nhiều độc siêu tốc lên, ngoài cứng trong mềm, tất cả đều đã trong dự tính và may là con rắn này ngu, nhưng cơ thể mình đang bị ép, nó chết chưa, có vẻ như không khí đã thoáng hơn, nhưng nó vẫn còn thiếu gì đó, bên ngoài hình như tác động hơi mạnh, từ từ, mình đã cảm giác được nó không siết chặt nữa, nhưng mà tác động vẫn mạnh, tôi bắt đầu ngấu nghiến nhanh nó, và chui ra bên ngoài, có vẻ như nơi này khá cao, không, là con người, |giám định chỉ số chung| (sức mạnh: C; tốc độ: D; chính xác:B; kỹ năng:D; trí tuệ:B; tinh thần:D; tầm xa:D; ma lực:D; tiềm năng: C), ổng mạnh quá, làm sao giờ, ổng đang cầm mình trên tay, có vẻ như ổng vẫn còn chưa phát hiện, xung quanh có thêm hai người nữa, khoan, họ nói gì vậy

"ሃሃ ይሄ እባብ በወይን ሲጠመቅ ስንት ሊትር ያገኝ ይሆን?"

hả, ngôn ngữ gì thế, lạ quá, chưa nghe bao giờ, mà khoan, lỡ tụi nó mà thấy mình thì sao, phải nhanh chân mới được, tôi bắt đầu cắn ông đó và truyền dịch bệnh, nó khá tốt rồi, tôi lấy xác con rắn mà nhét vào |túi đồ không gian| và chạy

"haha, ህመም, ምንድን ነው, አይጥ, እባቡን ወሰደ, አሳደደ"

chả hiểu gì cả, tụi đó bắt đầu đuổi theo mình, mà nhanh quá, hình như ông đầu bắt đầu đuối sức rồi, chắc là độc đã ngấm rồi, phải nhân cơ hội này mà nhanh lên. Ahh, có hẻm nhỏ trong gốc cây kia, nhưng hơi u tối, có nên chui vào không

"የት ነው"

chết, không còn nhiều thời gian nữa, phải nhanh lên

"ርግማን፣ አንተ ወደ ቀኝ ትመለከታለህ፣ እኛ በግራ ነን"

"ግልጽ"

may quá, bọn hắn không tới đây

"sýut nữa thỳ tèu"

phát âm vẫn không chuẩn nhỉ, còn cái con rắn này, biết làm sao nhỉ, nãy ăn hết một phần để tìm lối ra giờ phải lóc nó ra nhỉ, để xem bảng có gì mới không, |bảng kỹ năng|

"hả"

phát âm lần này chuẩn đấy, cơ mà không phải vậy, cái gì đây, |xương bén| là cái gì, (kích hoạt khi bạn dùng chính xương của bạn để dùng làm vũ khí) hồi nãy mình lôi xương từ tay ra làm vũ khí ấy hả, nó giúp cho xương khi lòi ra sẽ cứng và bén hơn, vậy dùng nó để lóc thịt thôi

tôi bắt đầu kéo hai khúc xương trên tay mình ra ngoài, nó đau kinh, nhưng chưa đến chết đi sống lại. Ơ, hình như nó đỡ đau hơn trước rồi, chắc là giảm đau lên cấp rồi, không nên gọi nó ra nhiều, gọi nó ra chả khác gì chắn tầm nhìn, đã thế còn không di chuyển được chỗ khác, tôi bắt đầu lột da con rắn ra bằng xương khuỷu tay, lóc từng miếng thịt, tôi kéo dài xuống, lúc ấy tôi mới biết rằng dạ dày của rắn rất dài, nhưng ăn gần hết rồi, cả ruột cũng rất dài, nhưng những cục màu trắng ở cơ thể của nó là gì nhỉ, cả cục màu xanh nữa, cơ mà chắc nó là túi độc nhỉ, bỏ nó ra, còn mấy cái còn lại, giữ, mà da rắn này, nó cứng kinh nhỉ, dai và nặng nữa. Mà làm gì với cái da rắn nhỉ?! à, dai thế này thì, chỉ cần cắt 3 khúc, đục thêm nhiều lỗ, xong, giờ thì đi thử thôi, mà cái hốc này dơ thật đấy, phải đi xa chỗ này

---------------------------------------------------------------------------

một con vật cơ thể gầy gốc, nhưng mắt rất to, một vật thử nghiệm tốt, tôi thả rơi tự do cái da rắn xuống

"pắt đwợc rồi"

một con vật ngon, tôi cắn nó và sử dụng |độc siêu tốc|, có vẻ con này khá yếu, nó không thể kháng độc, cơ thể của nó chảy ra dòng máu màu đen quanh cơ thể, nó gục rồi, |bảng kỹ năng|, nhưng vẫn chưa lên điểm kinh nghiệm, tại sao nhỉ, có lẽ nó vẫn sống, tôi cắn nó thêm nhát truyền thêm dịch bệnh nữa, à khoan, hình như tôi có kỹ năng |nhà dùng độc| và |tín đồ của đồ ăn|, mới nha, nhưng nó giúp được gì không nhỉ, thôi kệ, tôi bắt đầu thử nhiều con hơn và nó khá hiệu nghiệm ở những con quái vật khác. Nhưng vẫn trượt khá nhiều, phải làm bẫy thôi, nhưng là bẫy nào, à phải rồi, bẫy đạp chân, nó gọi là bẫy gì nhỉ, bẫy sập, từ từ, phải làm thật nhiều gai, nhỉ, trước tiên là đào hố sâu, sau đó là làm vài cái cọc trước, không quá dày, mà đủ nhọn…

"khoan đả"

mình nhỏ thế này thì làm cái hố rớt được bao nhiêu cái chứ, toàn côn trùng thì chán chết

"hahhhh"

thôi thì chỉ có đi săn là tốt nhất, còn cái da này…, cất vào |túi đồ không gian| đi

"giờ thì, đi săn thôi"

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"ôi trời ơi, mắc mớ gì mà lại dịch chuyển đúng giữa trận chiến trời"

"con thỏ chết tiệt"

"thôi thì bây giờ còn làm được gì đâu, cơ mà phả làm gì trong tình huống này nhỉ"

"[tôi đề nghị là trà trộn vào một bên nào đó]"

"trà trộn thì cũng hay đấy, nhưng mà mặc bộ đồ thế này thì tụi nó có mà nghi ngờ, chưa kể là còn không biết vô phe nào nữa"

"trà trộn à, được đấy, tớ nghĩ là nên trà trộn vào bên trái"

"sao lại là bên trái…, có cậu đây mà thì cần gì mà lo đồ đạc nữa"

"bên trái có số lượng nhiều hơn gấp đôi bên phải, và họ cũng có chất lượng khá nhiều, nếu như mình trà trộn vào một người lính quèn thì họ sẽ chả phát hiện ra đâu"

"đúng nhỉ, thực hiện bây giờ luôn đi"

"từ từ để tớ nhớ cấu tạo đã…, uhmmm"

"sao thế"

"cấu tạo của da là gì ấy nhỉ"

"cậu không biết à"

"chịu"

"hah, mình có thể thông cảm, vì mình cũng không nhớ"

"ặc, thế giờ làn thế nào"

"để xem, phải rồi, xác chết, có thể dùng xác chết của tụi lính để trà trộn"

"sao lại là xác chết"

"thì họ chết rồi, cậu hãy dùng thứ gì đó kéo đống xác chết đó lại đi, mình sẽ mặc đồ của tụi nó"

"hơi rợn đấy"

"kệ nó đi"

"sao lại không chui vào mấy cái căn cứ của bên kia thay đồ"

"mấy cái chòi kia mà có đồ thay à"

"ừm…, mấy đứa sao lại ở đây"

"hửm, ai đó"

mình không cảm nhận được sát khí, chẳng lẽ hắn là kẻ mạnh, mình không nên vội lấy kiếm ra

bọn tôi quay lại xem mặt hắn, hắn mặt bộ giáp lưới kèm mũ sắt, găng sắt và ủng sắt, trên cơ thể kèm theo một lá cờ vương quốc giống bên dưới kia, trên tay cầm một cây kiếm thường, cảm nhận ma lực chả thấy gì ở cây kiếm đó cả, hình như chiếc nhẫn mà anh ta đang đeo trên tay có rò rỉ ra một ít ma lực, và hình như là không có ma lực trên cơ thể, có thể cái nhẫn kia chứa ma lực của anh ta

à mô tả ngoại hình trước nhỉ, tóc đen, mắt đen nốt, mặt khá điển trai khi ở thế giới cũ, mình còn chưa biết phân biệt đẹp trai ở đây là như thế nào. Chưa thể phân biệt được địch mạnh hay yếu, nhưng nên thận trọng, đây không phải thế giới trước mà đều an toàn

tôi gia tốc suy nghĩ lên 1000 lần, mình nghĩ chắc là chưa cần rút kiếm ra đâu, tôi thử tạo lại tư thế võ thuật hồi xưa coi trên phim

"[cô chủ đã đạt được võ thuật cấp 1]"

không phải lúc này, cơ mà vậy cũng được à, ảo diệu thế

---

hai cô gái ở đây làm gì vậy nhỉ, một bé gái và một cô gái, có vẻ là chị em nhỉ, cô ấy là pháp sư nhỉ, còn em cô ấy, võ thuật à

"tôi không phải kẻ địch đâu"

tôi vừa nói vừa thả kiếm xuống và giơ tay lên

"vậy sao anh lại ở đây"

"nói sao nhỉ, tôi đang định trốn khỏi chiến trường này"

"hả, anh nói cái gì!!"

bé ấy bắt đầu nổi giận lên

"tôi định chạy khỏi trận chiến này"

tôi nói với vẻ mặt hơi lo lắng

"sao mà anh lại có thể bỏ chạy được cơ chứ, những người lính ở bên dưới đang cố gắng chiến đấu mà anh lại bỏ chạy là sao"

cô ấy còn tức giận hơn nữa, sát khí ập đến cực kì đáng sợ hướng thẳng vào tôi, cơ thể của tôi bũn nhũn đi

"bình tĩnh đi…"

chị của bé ấy đặt tay lên vai và cố gắng khuyên nhủ em ấy nhưng lại bị em ấy hất ra

"tớ không thể tha thứ cho người chỉ biết nghĩ về mạng sống như người này"

tớ?!, không phải chị em à, nhưng mà giờ không phải lúc để nghĩ về việc đó, hình như là cô bé ấy nắm chặt tay của mình lại rồi, lẽ nào cô ấy định đấm tôi ư, nhìn số lượng sát khí kìa, một tay mơ không thể nào tạo ra được lượng sát khí lớn đến thế được

"nhưng tôi không muốn chết, bạn gái tôi vẫn còn ở nhà chờ tôi"

tôi cố gắng giải thích với vẻ mặt lo sợ

"rồi anh có chắc rằng bạn gái anh sẽ thấy vui khi thấy anh chỉ là kẻ hèn nhát chạy trốn khỏi cái chiến trường này hả? rồi cô ấy sẽ thấy tự hào khi bạn trai của mình chạy trốn khỏi chiến trường nhỉ"

chỉ là một cô bé thôi mà sao mà lại có thể nói lời cay đắng đến như vậy

"anh nghĩ rằng chạy khỏi trận chiến này rồi sẽ an toàn và ở cùng bạn gái rồi sống một cuộc sống hạnh phúc mãi mãi về sau à"

từng lời nói của bé ấy như đang cắt đứt lòng danh dự của tôi

"nh-nhưng mà…"

tôi cố gắng phản bác lại nhưng mà lại không thể nào nghĩ ra lời nói để có thể phản bác được cả

"anh nghĩ sự an toàn của anh sẽ kéo dài bao lâu, rồi bạn gái của anh sẽ thấy vui khi có người hèn nhát như anh, rồi anh có bảo vệ được cô ấy?"

cô bé ấy tới gần và nói thẳng vào tai tôi, từng lời nói như hàng ngàn con dao đâm thẳng vào cơ thể của tôi

"hoặc có lẽ cô ấy thấy anh hèn nhát như vậy thì sẽ đi tìm người khác và ngoại tình sau lưng của anh đấy"

cô bé ấy nói với giọng điệu cực kỳ khó nghe

"b-bạn gái của tôi sẽ không bao giờ làm như vậy"

tôi lần nữa cố gắng phản bác nhưng

"rồi anh có chắc chắn là cô ấy không ngoại tình không, anh lấy gì để mà chứng minh"

với giọng điệu chất vấn ấy, tôi không thể nói lại được từ nào

"đ-đó là do lòng t…"

"anh định nói là lòng tốt sao, rồi lòng tốt của cô ấy vững được bao nhiêu, hay là anh nói rằng lòng tốt của cô ấy bao la đến mức có thể bao dung cho một kẻ hèn nhát nhỉ, có thể anh nói lòng tốt của cô ấy rất lớn, nhưng mà sự hèn nhát của anh có thể bảo vệ được cái lòng tốt đấy không, hay là lại bỏ chạy"

---

"này, mình nghĩ là đủ rồi"

Phương Anh cố gắng khuyên tôi lần nữa

có lẽ mình hơi quá lố, thôi, mình sẽ không nói điều đó nữa

tôi kiềm nén sự tức giận lại, nhưng trong lòng của tôi vẫn âm ỉ

"được rồi, giờ anh định làm sao? bỏ chạy hay là chiến đấu"

tôi đặt cho anh ấy lựa chọn, cơ mà nói như thế thì còn lựa chọn nào nữa à

"t-tôi…"

anh ấy nói ngập ngừng

"tôi làm sao"

khi tôi nói câu đó thì anh ấy cầm cây kiếm lên và nói

"tôi sẽ chiến đấu"

anh ấy nói một cách thiếu tự tin

"nói to lên"

"TÔI SẼ CHIẾN ĐẤU"

anh ấy hét to lên với một ít nhuệ khí, nhưng thế là đủ rồi, khuôn mặt của tôi bất giác bật ra nụ cười

phải như thế chứ

"được, thế thì"

tôi nắm lấy bộ giáp lưới của anh ấy và ném xuống dưới trận chiến, cơ thể của anh ấy bị va đập hơi mạnh, đau nhỉ

"xin lỗi nhé, hơi quá tay"

tôi chắp tay và xoa với khuôn mặt hơi hối lỗi tí

"cậu kinh thật đấy, từng lời nói ghê đến mức tớ hơi sợ cậu rồi"

"tớ mà lại"

"cơ mà có vẻ như họ phát giác ra bọn mình ở đây rồi"

"hahhh, khỏi trà trộn nữa, cậu tạo ra hai cái mặt nạ đi, để tránh bị nhìn mặt và tạo phiền phức"

"được |sáng tạo ma pháp: mặt nạ|"

nhựa là polymer nên dễ cấu tạo thôi, cơ mà

"sao của tớ lại là mặt nạ hề"

"thôi nào, mặt hề đẹp mà"

"hahhh, thôi kệ"

tôi lấy ra thanh đại kiếm dài 2m của tôi ra và vác trên vai

"lên nào, a khoan đã"

"sao thế"

"dùng kết giới ảo ảnh bọc quanh tớ tăng chiều cao thêm 30cm và tóc ngắn đi"

"mệt cậu ghê, được rồi |ma pháp ảo ảnh: kết giới ảo ảnh| thế này được chưa"

"rồi, cảm ơn nha"

tôi lao tới và quất bên…, phải, bên đó là màu đỏ còn là quân đối địch của thanh niên kia nên chả sao đâu

"[cô chủ có vẻ sung sức nhỉ]"

"ngươi kiếm đâu ra vốn từ vựng hay thế"

"[đừng để ý]"

"haaaa"

"[đã bảo là đừng để ý mà]"

ngươi xấu hổ à

"[không có]"

xùyyyyyy

tôi chém một đường phía trước, quân lính bắt đầu bay lên, hay đấy, và vung một bên theo chiều ngang 180 độ, những quân lính bắt đầu chết như rơm rạ, tôi bắt đầu tiến công, các quân địch đều chĩa kiếm về phía tôi, tôi dừng vung kiếm lại, mọi thanh kiếm đâm vào người tôi, đau thật đấy

"chúng ta giết được hắn rồi"

bọn họ bắt đầu cười lên

"chưa đâu"

khi tôi nói thế, mặt bọn họ bắt đầu tối sầm lại, bên trong mặt nạ tôi lại nở nụ cười ma quái, tôi vung thêm lần nữa, những người đâm tôi cùng những người gần đó đều bị bay đầu, họ đã phải trả cái giá rất đắt khi giao chiến với tôi

"[đã nhận điểm kỹ năng]"

vậy cũng nhận được hả

"qu-quái vật"

mọi người bắt đầu sợ hãi tôi, tôi lại vung kiếm có chủ đích, những ánh mắt sợ hãi lao về phía tôi, vậy đây là cảm giác của kẻ xấu sao, thật là tuyệt vời

"tiếp tục nào"

---

là đại kiếm à, nhìn bé ấy trông đáng sợ quá, hồi nãy may mà chưa chọc, không là chết rồi, mà kiếm đâu ra vậy nhỉ

đột nhiên giọng đội trưởng vang lên rất lớn

"chúng ta đang có lợi thế, xông lên, yaaaaaa"

"yaaaaaaaaaa"

tôi đã giết được vài tên rồi, khó khăn thật đấy, không thể ngờ được rằng mình có thể làm đến mức này

--------------------------------------

"hahaha, quân kia chắc đã sắp tan nát rồi, tùy tiện ra lệnh cũng mang về chiến thắng, ta đúng là quá thông minh đi hahahaha"

ta thưởng thức ly rượu vang trong khi đang tận hưởng chiến thắng, khi ta đang nghĩ như vậy thì có một tên lính nào đó xông vào lều của ta

"báo, một tên nào đó đã chèn ép chúng ta, hắn rất mạnh, quân ta không phải đối thủ"

"c-c-cái gì, l-là ai đã đánh quân ta tan tác"

"bọn thần không biết, hắn mang một cái mặt nạ kì dị, và vác một thanh kiếm rất dài, bọn thần không thể chống lại được hắn"

"vô dụng, một lũ vô dụng, có lẽ ta phải đích thân xem trận rồi…, cái quái quỷ gì thế này"

khuôn mặt tôi lộ ra vẻ sợ hãi

một cơn lốc xoáy cuốn trôi quân ta và những tiếng sét chói tai lao xuống liên tục, nơi đây đã trở thành trận chiến một chiều rồi, mọi quân lính đang chạy toán loạn

nó, nó quá đáng sợ, quân của cha đang bị đánh nát một cách thảm hại, khi về cha sẽ giết mình mất

--------------------------------------

*trở lại vài phút trước

mình nên sử dụng chiêu gì nhỉ, các chiêu phép của mình đa phần đều sử dụng hỗ trợ, kết liễu, và bảo vệ thôi, sao mà nó lại vô dụng lúc này chứ, nghĩ nào, não ơi, a có rồi

"|ma pháp nguyên tố kết hợp: bão sấm|"

đây là sự kết hợp của nguyên tố thủy, hỏa, lôi. Nó rất mạnh, nếu như không phải vì mỗi lần sấm đều có xác suất nên cũng chịu

"|ma pháp nguyên tố: lốc xoáy|"

cái này chỉ cần gió thôi, nhưng gió này hơi nhiều, hai ma pháp này cực mạnh chứ

"thế này thì có thể thong thả rồi, đi khịa tí, |ma pháp nguyên tố: lơ lửng| tuyệt, thế này thì có thể thong thả rồi, hửm"

tự nhiên có một…, không, là nhiều đạn ma thuật bắn vào người tôi, cụ thể thì là tên lửa, là mũi tên lửa đấy, nó khá lớn, cỡ gấp đôi một mũi tên thường, nhưng mà

"chậc chậc, đúng là ngu si"

"làm thế nào mà"

ở đằng đó lận à, mà thôi kệ, chỉ là ma pháp phòng thủ thuần túy thôi mà, đúng là yếu đuối. Nói xong tôi thi triển ma pháp tên lửa, lấy ra xài có một ít ma lực, mà lại to gấp 4 lần của bọn họ, lại còn gấp 3 số lượng, đúng là đánh dấu đường bắn dễ hơn tự động điều khiển mà, tôi còn bồi thêm vụ nổ khi va chạm nữa, đúng là một cách làm hay ho

"hahahahaha"

---

cậu ấy cười dị thật, mà tụi này yếu quá, chả có gì gọi là sự uy hiếp cả

"chánnnnnn"

tôi nói với vẻ mặt chán nản

đúng là chán mà, hửm, có vẻ tụi nó được ra lệnh rút quân rồi

"giải quyết xong rồi, hửm"

tôi phóng gần tên cưỡi một con bọ lớn đã hô hào hồi nãy, tôi vung thanh đại kiếm lên và kề cổ và hắn

"ngươi"

mặt hắn tái mét lại, nhưng rồi rất nhanh đã lấy lại được sự bình tĩnh

"cảm ơn ngày đã cứu giúp chúng tôi"

"hahh, thu sát khí lại đi, nếu lần sau phát hiện thì ta chém đầu ngươi thật đấy"

"o-ồ vâng ạ"

tôi đi tới chỗ của Phương Anh

"này cậu hồi nãy ảo diệu lắm đấy, sao hồi ở dưới hầm ngục lại chả bao giờ dùng đến vậy"

"ừm~, do lúc đó tớ chưa đủ ma lực, lại cộng dồn việc nơi đó khá là chật hẹp không đủ không gian để thi triển tri thức đó"

"cũng họp lý đấy"

"mà có vẻ như nó sắp hết thời gian rồi"

"thời gian gì"

'biến hình"

"hửm, ôi khoan đã"

---

hai con quái vật đó sẽ khuấy động cả lục địa này cho xem, hửm, ughhhhhhhh

"tôi không phải đang hoa mắt trước cái này hả"

một chàng trai lại biến thành một bé gái

"thưa thủ lĩnh"

"có việc gì"

một tên lính áp sát vào tai tôi và nói một vài điều

"ừm ừm, được rồi"

tôi đi tới gần hai cô gái ấy, và có một vài điều muốn nói

"có chuyện gì thế"

"thủ lĩnh…, không, quốc vương của bọn ta muốn gặp các ngươi"

"ừm được rồi"

dễ vậy sao

---

có lẽ là muốn mình gia nhập vào quân đội quốc gia, tôi liếc ngang sang nhìn Phương Anh, có lẽ cô ấy cũng nghĩ giống tôi

"đi chứ"

"ừm"

có lẽ còn uẩn khúc gì đó, nhưng cứ đi tới đó rồi tính

---------------------------------------------------------------------------

chúng tôi được đưa đến trại, có lẽ không quá giàu nhưng nó chỉ lớn hơn một buổi cắm trại trường một tí, và ông quốc vương ở một cái lều nhỏ, và nó xa tít cái lều lớn đằng kia, từ đó tôi kết luận rằng ông vua này khá thông minh

"các cô đợi ở đây một tí để tôi thông báo đến với quốc vương…"

"không cần đâu, các ngươi vào đây luôn đi"

"ah, vâng"

bọn tôi đi vào bên trong túp lều, tôi bắt đầu thê hiện động tác kính chào, kiểu của một quân lính ấy, tôi đang mặc váy ngắn mà, may mà mình học cái này, ngay cả Phương Anh cũng học để phòng hờ mà

"kính chào đức vua anh minh"

"hahaha, không cần đại lễ, đứng lên đi"

"vâng"

"không biết ngài cho gọi thần có việc gì vậy ạ"

"hẳn các ngươi cũng đoán được một phần rồi chứ"

"vâng"

"được rồi, ta sẽ ban thưởng cho các ngươi việc đã giúp quân ta chiến thắng"

"chúng thần có làm gì nhiều đâu"

"hahaha, các ngươi khiêm tốn quá đấy, nếu chỉ là tên quốc vương bình thường thì ta sẽ la lên rồi, được rồi, các ngươi muốn gì"

"chúng thần muốn một ít tiền, thẻ thông hành sang nước của ngày và một bộ đồ mới"

"chỉ có vậy thôi à"

"vâng"

"được rồi, lính đâu"

"vâng, thần đây ạ"

"các ngươi đi lấy mấy món đồ này cho các cô gái kia đi"

"vâng"

"này, Linh"

"sao thế"

"hai cái đầu thì mình thấy còn được, nhưng tại sao lại là đồ đạc, mình có thể tạo ra nó mà"

"vì nó quá hiện đại"

"hả?"

"đồ của cậu làm ra nó quá hiện đại, nó sẽ gây khá nhiều rắc rối"

"ra vậy"

"đây, đồ các ngươi muốn đây"

tiền hơi nhiều nhỉ, thôi kệ

"ta có lời muốn nói với các ngươi"

"vâng, xin ngài cứ nói"

"liệu các ngươi có thể gia nhập vào quân đội của bọn ta hay không"

"thần xin lỗi, bọn thần vẫn muốn đi phiêu lưu ạ"

"này, các ngươi dám nói như thế với quốc vương, quá khiếm nhã…"

"được rồi, không sao đâu"

"cảm ơn ngài đã chấp thuận"

"các ngươi còn muốn gì nữa hay không"

"à phải rồi, ngày có thể cho chúng thần bản đồ lục địa không ạ"

"được thôi"

đây rồi, lục địa nhân, có lẽ nó vẫn quá lớn, nhưng vẫn có đủ thông tin để đi sang quốc gia khác.

có tổng cộng 6 lục địa, mỗi địa có 5 loại địa khá giống nhau, nó kết nối với nhau như một cánh hoa lớn. Mỗi lục địa như một giọt nước cong bên trái, lục địa thứ nhất bên trên cùng là một lục địa nhân, nơi đó bao gồm con người, quái vật và một số chủng tộc khác, bên trái lục địa nhân là lục địa nóng chảy, nơi này chỉ có mỗi dung nham và quái vật cùng vài loại cây sống được, bên phải lục địa nhân là lục địa sa mạc, địa này có quái vật và con người cùng một ít chủng tộc sinh sống, bên dưới lục địa sa mạc là lục địa cằn cỗi hoặc cách gọi khác là lục địa ma, nơi này cũng chỉ có quỷ và quái vật chủ yếu sinh sống, với một môi trường khắc nghiệt chỉ có thể trồng ít loại cây, kế bên lục địa cằn cỗi và lục địa dung nham là lục địa chết, nơi này chỉ có nước và đất đá, cùng quái vật sinh sống, với môi trường khắc nghiệt các loài sinh vật ở đây đều là loài ăn thịt và không có sự hiền từ. Cuối cùng ở giữa trung tâm là lục địa thứ 6, lục địa tuyết, lục địa này là một vùng đất tuyết bao phủ quanh năm, cho dù có dùng mọi cách cũng không thể tan được, nên rất ít người sống ở đó, và nó hình thù khá giống hình tròn.

Vậy đây là lục địa nhân à, ra vậy

"cảm ơn ngày đã cho bọn tôi bản đồ, nếu như lần sau có duyên, bọn tôi sẽ giúp đỡ"

"được rồi"

bọn tôi đang trên đường chuẩn bị rời đi thì cái người hô hào và cậu bạn đã gọi lúc nãy tới

"hai người chuẩn bị đi à"

"đúng vậy chúng em đang chuẩn bị đi phiêu lưu, chúng em không thể cứ ở mãi chỗ này được"

"vậy à, phải rồi, tụi mình còn chưa biết tên nhau nhỉ, anh là Kirisaki Macre, đội trưởng đội 3"

"còn anh là Naycray Nishiman"

huh, có gì đó là lạ

"em là Vương Chi Linh, còn đây là Hoàng Phương Anh"

"Wuong Shiling, Hwan Phunganh"

"là Vương Chi Linh và Hoàng Phương Anh"

"bọn anh hiểu rồi"

"được rồi"

"tạm biệt"

chúng tôi bỏ đi và trên đường đi chu du thế giới

"tạm biệt Wuong Shiling và Hwan Phunganh"

ặc, vậy là họ vẫn nhầm

"có gì đó là lạ về tên, cậu có nghĩ vậy không"

"à… um"

"cậu sao vậy"

"này, cậu dạy tớ tiếng nhân loại đi"

"cái gì, nãy giờ cậu không hiểu nó nói gì à"

"um, cậu nói nãy giờ cực kỳ lưu loát thì tớ biết cậu kinh khủng lắm rồi, mà tớ lại đoán dựa trên biểu cảm khuôn mặt và lời cậu nói"

"vậy nãy giờ cậu chả hiểu họ nói gì, mà chỉ hiểu tớ nói gì"

"ừm"

"hahhh"

mà sao mình hiểu nhỉ

"[do kỹ năng ngôn ngữ chung của cô chủ đã thành thông thạo ngôn ngữ nên cô có thể hiểu họ nói]"

vậy à, sao ngươi không thông báo

"[điều đó là không cần thiết]"

cần thiết chứ, hahh

"cậu cần thiết phải học hả"

"uhm"

"được rồi, để tớ tới vương quốc nào đó để đọc sách xem có loại nào rồi còn dạy cho cậu. Tớ cũng sẽ tìm hiểu nhiều hơn, cơ mà hồi ở dưới hầm ngục cậu hiểu được anh Nhân Xâm nói gì mà"

"đó là do ma thuật thông dịch ngôn ngữ"

"cậu không xài cho chính cậu được à"

"nó chỉ có tác dụng khi người dùng biết đến nó thôi"

"vậy à"

"cơ mà vương quốc xa nhỉ, tớ tưởng sẽ nhiều vương quốc và gần nhau lắm chứ"

"haha, tớ cũng nghĩ vậy"

"hahhh, thật là xa quá đi~"


next chapter
Load failed, please RETRY

Status de energia semanal

Rank -- Ranking de Poder
Stone -- Pedra de Poder

Capítulos de desbloqueio em lote

Índice

Opções de exibição

Fundo

Fonte

Tamanho

Comentários do capítulo

Escreva uma avaliação Status de leitura: C5
Falha ao postar. Tente novamente
  • Qualidade de Escrita
  • Estabilidade das atualizações
  • Desenvolvimento de Histórias
  • Design de Personagens
  • Antecedentes do mundo

O escore total 0.0

Resenha postada com sucesso! Leia mais resenhas
Vote com Power Stone
Rank NO.-- Ranking de Potência
Stone -- Pedra de Poder
Denunciar conteúdo impróprio
Dica de erro

Denunciar abuso

Comentários do parágrafo

Login