Baixar aplicativo
1.41% Kẻ chuyển sinh cuối cùng / Chapter 5: Chương 5: Tái thiết lại Thương Sơn phái.

Capítulo 5: Chương 5: Tái thiết lại Thương Sơn phái.

Chương 5: Tái thiết lại Thương Sơn phái.

"Ting! Tiến trình nhiệm vụ:

- Thành lập môn phái: 0/1

- Chiêu mộ đệ tử: 2/50"

Hệ thống thông báo.

"Đây... đây là..."

Mẫn Nhi, Thiên Tuyết một mặt biến sắc, khoé miệng giật giật liên hồi, cặp mắt ngước nhìn về phía sơn môn.

"Đây là môn phái của chúng ta, Thương Sơn phái!"

Vương Nhất Tự giới thiệu.

Trước mặt hai nữ tử hiện ra là một sơn môn hoang phế đã nhiều năm, tường bẩn tróc, rong rêu phủ đầy, xem xem chỉ cần chạm nhẹ vào một cái là đổ sập ngay.

Cửa sơn môn chỉ còn lưu lại một cánh rách nát tả tơi, tưởng chừng như vô tình chạm vô cũng khiến nó rơi ra.

'Thương Sơn phái gì chứ?

Bỏ hoang phái thì đúng hơn!'

Hai nàng cùng nghĩ.

"Ai nha!

Môn phái bỏ phế nhiều năm, nay gây dựng lại trở lại, nên có chút bề bộn a"

Vương Nhất Tự gãi gãi đầu.

Cả hai nàng kém chút té ngã.

Có phải là bị tên này lừa gạt rồi hay không?

Chính miệng hắn nói rằng môn phái mới thành lập hôm nay, sao lại dẫn người ta đến cái phế tích môn hoang phế này cơ chứ?

"Đi thôi, vào đại điện rồi nói"

Vương Nhất Tự ung dung bước qua cổng Sơn môn.

"A! Ai da!"

Phịch!

"Chưởng môn, người không sao chứ?!"

Mẫn Nhi hốt hoảng chạy lại chỗ Vương Nhất Tự.

Hắn vì không chú ý, chân đạp trúng hòn đá, ngã nhào ra đất trong tư thế chụp ếch.

Xoạt...xoạt...

Nhưng rất nhanh, hắn liền bật dậy.

"Viên đá chết tiệt! Dám ngáng đường bản toạ?!"

Hắn bực bội, chân sút thẳng viên đá bay đi một khoảng cách xa, miệng hét lớn để lấp liếm đi cái chuyện mất mặt vừa rồi.

'Toàn bộ uy nghiêm của chưởng môn ta đều bị ngươi, cái viên đá chết dẫm, phá nát trong khoảnh khắc aaaaaa!'

Hắn gào thét trong lòng.

"Ha ha ha...cười chết ta rồi!"

Hệ thống cười lớn.

Trời tối trên đỉnh Thương sơn, gió lạnh từng cơn từng cơn thổi tới đập vào mặt hai nữ nhân.

Lạnh, rất là lạnh.

Ba người bước qua cổng Sơn môn.

Cảnh tượng xung quanh còn vô cùng hoang phế hơn ở bên ngoài, đường đi thì lấn cấn đá cuội, gạch chổ có chổ không, đã vậy còn có cỏ dại mọc um tùm.

Đi ngang qua diễn võ tràng, tiến vào đại điện, cảnh tượng càng trở nên hoang phế, y như rằng bọn họ đang bước qua một bãi chiến trường, ngổn ngang gạch đá.

Bậc thang lớn trước cửa đại điện chổ lồi chổ lõm, có chỗ còn vỡ cả một mảng lớn.

Cả ba người bước vào bên trong đại điện, bên trong cũng không khá hơn bên ngoài là mấy.

"Chưởng môn!

Bụi bẩn khắp nơi, bàn ghế thì xiu vẹo, mạng nhện giăng đầy, Thương Sơn phái rốt cuộc là hoang phế đã bao năm?"

Mẫn Nhi ngây ngô hỏi.

"Ai nha! Thật sự nhiều việc đây!"

Vương Nhất Tự lắc đầu.

Sau đó hắn lấy từ trong không gian giới chỉ ra một cái ghế, liền ngồi xuống.

Hắn vẫy tay gọi.

"Hai người các ngươi lại đây"

Mẫn Nhi và Thiên Tuyết cùng đi đến.

"Chưởng môn, còn những người khác đâu?"

Thiên Tuyết hỏi.

"Chỉ có ba người chúng ta thôi, làm gì còn có ai khác?"

Vương Nhất Tự tay chống cằm nói.

Hai nàng khóe miệng hơi giật.

Môn phái kiểu gì mà chỉ có ba người?

"Môn phái vừa thành lập hôm nay, hai người các ngươi là những đệ tử đầu tiên..."

Hắn bổ sung.

Đồng thời hắn lấy ra hai viên đan dược đưa cho hai nàng.

"Bản tọa ở đây có hai viên Sơ cấp Căn cốt đan, hai ngươi phục dùng, sẽ giúp ích cho các ngươi tấn cấp Căn cốt"

Hai nàng đưa tay nhận lấy, trong lòng hiện lên nghi hoặc.

Đan dược giúp tấn cấp Căn cốt?

Nghe qua đã thấy hết sức vô lý rồi.

Nên biết, con người khi sinh ra ở thế giới này trời đã định sẵn Căn cốt.

Nó là thứ gắn liền với mỗi người và không thể thay đổi.

Phàm phẩm sẽ mãi là Phàm phẩm.

Thượng phẩm sẽ mãi là Thượng phẩm.

Làm sao lại có thể tấn cấp với cái Căn cốt bất di bất dịch kia chứ?

Gạt người à?

Tuy trong lòng hết sức nghi hoặc, nhưng cả hai đều phục dùng.

Một người trước giờ là ăn mày ở Hàn Vân thành.

Một người thì bốn bể là nhà, không thân không thích.

Cũng không có gì để mất.

Việc gì mà phải sợ?

Cùng lắm là chết thôi.

Phục dùng về sau, cả hai liền cảm nhận được rất rõ ràng khí tức bao quanh, quấn lấy thân thể.

Cảm thấy rất rõ ràng Căn cốt bỗng chốc thay đổi liền tấn cấp tăng lên một bậc.

Một lúc sau, cả hai biểu hiện lên ngốc trệ nhìn nhau, sau đó lại nhìn Vương Nhất Tự.

Hai nàng đều từ Phàm phẩm Căn cốt tiến cấp lên thành Trung phẩm Căn cốt.

Đây là cái gì tình huống???

Mẫn Nhi nét mặt đặc sắc hỏi.

"Chưởng môn, đây là loại đan dược gì?

Có thể lại tăng lên Căn cốt?"

"Căn cốt là thứ vừa sinh ra đã có, mặc định không thể nào thay đổi, làm sao có thể tăng lên?"

Thiên Tuyết phụ họa thêm.

"Đã chẳng phải nói rồi sao? Là Sơ cấp Căn cốt đan.

Chuyện này các ngươi không có gì phải ngạc nhiên.

Các ngươi nhớ kỹ, đối với bản tọa không gì là không thể.

Đó xem như là quà nhập môn thưởng cho hai ngươi.

Về sau giúp bản toạ xây dựng, phát huy môn phái, phần lợi đều sẽ không thiếu hai ngươi."

Cả hai lại nhìn nhau, liền sau đó quỳ xuống, ôm quyền, cúi đầu nói to.

"Đa tạ chưởng môn ban thưởng!

Đệ tử quyết vì Thương Sơn phái cống hiến hết mình, dầu sôi lửa bỏng cũng không từ nan!"

"Đứng lên đi, dưới đất lạnh!"

Vương Nhất Tự ôn nhu nói.

"Trước hết, môn phái đang rất bừa bộn, cần phải tu sửa lại.

Hai ngươi lui ra tìm chổ nghỉ ngơi, ngày mai theo bản tọa hướng Hàn Vân thành tiếp tục chiêu mộ đệ tử.

Đây là hai quyển bí tịch nhập môn cơ bản, hai ngươi nhận lấy mà chuyên tâm tu luyện."

Nói đoạn, hắn đưa hai nàng quyển bí tịch Tu La chưởng ấn và hai tấm đệm.

"Đi thôi"

Hắn xua tay ra hiệu cho hai nàng.

"Đa tạ chưởng môn!

Đệ tử cáo lui"

Mẫn Nhi cùng Thiên Tuyết cuối đầu nhận lấy bí tịch.

Hai nàng liền rời đi, tìm một phòng ở dãy sương phòng làm chổ nghỉ ngơi qua đêm.

Mẫn Nhi vì mệt mỏi, không nghĩ gì nhiều, liền sau đó ngủ say, chả buồn bận tâm đến quyển bí tịch mà chưởng môn vừa đưa cho.

Riêng Thiên Tuyết, nàng ngồi ở góc phòng, một mực đăm chiêu suy nghĩ, sau đó lật Tu La chưởng ấn ra xem xem, bỗng dưng sắc mặt trở nên ngưng kết có phần hốt hoảng.

'Cái...cái... này... rõ ràng không phải tầm thường...?!!

Từ nội dung cho thấy ẩn chứa rất nhiều tinh hoa võ thuật, huyền cơ kỳ ảo, rõ ràng phải là Hoàng cấp.

Không, thậm chí phải là Thánh cấp!'

Nàng nghĩ.

"Làm sao một môn phái rách nát, cũ kỹ lại có loại đan dược thần kỳ trực tiếp nâng cao Căn cốt?

Lại có loại bí tịch nhập môn thuộc vào hàng Thánh cấp?

Không thể nào!

Trừ khi có một cao nhân hoặc là một thế lực nào đó đứng phía sau..."

Nàng hoang mang tự nói với bản thân.

Sau đó một lúc lâu trấn tĩnh lại, nàng cảm thấy đây liền là một loại may mắn cơ duyên.

Nàng bị truy sát, tưởng chừng mất mạng, lại được người cứu giúp, được trị thương, lại là tăng lên Căn cốt, sau lại cầm được võ công cấp bậc Thánh phẩm.

May mắn, còn hơn cả may mắn!

Nhớ lại, Vương Nhất Tự một chiêu có thể đánh trọng thương Thanh trưởng lão của Tinh Vẫn phái, lại còn có thể tùy tiện đem ra đủ loại đan dược cùng bí tịch thần kỳ, hắn rõ ràng phải là một đại cường võ giả.

Nghĩ đến đây, nàng cảm thấy đi theo Vương Nhất Tự là đúng đắn, là không sai.

Cái đùi to như thế này nàng tuyệt đối phải ôm lấy.

Dòng suy nghĩ còn chưa dứt thì một loạt âm thanh từ hướng diễn võ tràng vang vọng lại khiến Thiên Tuyết chợt giật mình.

Nàng liền bật dậy hướng về phía diễn võ tràng lao tới.

"Chủ nhân nhận đệ tử qua loa như vậy liệu có ổn không?"

Hệ thống hỏi.

"Nhiệm vụ chỉ yêu cầu bản toạ chiêu mộ đệ tử, đâu có nêu ra điều kiện chiêu mộ?

Là phàm nhân cũng được, thánh nhân cũng tốt, đều có thể trở thành đệ tử của bản toạ"

"Haizzz...."

Hệ thống thở dài.

"Chủ nhân cũng nên tiến hành tu sửa lại môn phái, đệ tử cũng đã nhận rồi, không nên để môn phái bừa bộn như này được"

"Việc này không gấp, đợi mai tiến vào Hàn Vân thành, sẽ thuê người đến tu sửa"

"Chủ nhân không phải là có Mộc nhân trận pháp hay sao?

Triệu hồi mộc nhân để tu sửa  chẳng phải là nhanh hơn sao?

Cũng không cần phí công đến Hàn Vân thành tìm thuê người"

Hệ thống nhắc.

"Ahaha... ngươi không nhắc, bản toạ cũng không nhớ đến bản toạ còn có loại này trận pháp a.

Được, tiến hành tu sửa ngay thôi"

Vương Nhất Tự cười lớn, tay gãi gãi đầu.

"..." hệ thống.

Vương Nhất Tự đứng trước diễn võ tràng, vận khí lực, tư thế thi triển ra trận pháp bao quanh sân, khí tức mà hắn toả ra mênh mông cuồn cuộn như sóng biển bao trọn lấy cả khuôn viên của diễn võ tràng.

Trận pháp lập tức hình thành, từng đợt từng đợt mộc nhân từ trong trận pháp xuất hiện.

Cả thảy hai mươi mộc nhân hình dáng tựa như nhân, thẳng người, ững ngực, chỉnh chỉnh tề tề xếp thành hai hàng ngang trước mặt Vương Nhất Tự.

"Chủ nhân!"

Bọn chúng đồng thanh hô lớn.

Ngay lúc này, Thiên Tuyết chợt đến, nhìn thấy từng đầu mộc nhân hiên ngang đứng tại diễn võ tràng, xung quanh bộc lộ ra khí tức hùng hậu.

Nàng liền đứng hình, khóe miệng run run cảm nhận rõ ràng khí tức phát ra trên người bọn chúng.

"Đây... tất cả đều là... đều là... Võ Tông...?!!"

Thiên Tuyết quay ngoắc lại, hoang mang gấp gáp hỏi Vương Nhất Tự.

"Chưởng môn, những thứ này là gì?"

"Là đồ chơi của bản tọa"

Vương Nhất Tự thản nhiên trả lời.

Ngọa tào!

Hết thảy hai mươi cái mộc nhân, mỗi cái đều bộc lộ ra Võ Tông khí tức, lại chỉ là đồ chơi của chưởng môn....?

Nói đùa cũng không cần phải quá trớn như vậy chứ.

"Ta để bọn chúng tu sửa lại môn phái, ngươi cũng xem chút đi"

Chỉ tay về phía mộc nhân, Vương Nhất Tự ra lệnh.

"Đi, nhanh chóng sửa chữa làm mới lại hết thảy cho bản tọa, sáng mai bắt buộc phải hoàn thành!"

"Tuân lệnh!"

Dứt lời, tất cả mộc nhân lập tức di chuyển, kẻ khiên đá, người phục sửa, tấp nập, liên hồi, rất nhanh, rất nhanh.

Vương Nhất Tự sau khi ra lệnh cho mộc nhân, quay về phía Thiên tuyết nói.

"Ngươi cũng mau đi nghỉ ngơi, ngày mai còn cùng bản toạ đến Hàn Vân thành"

Hắn sau đó quay người bước vô đại điện.

Thiên Tuyết một mặt ngốc trệ, nhìn về phía lưng bóng Vương Nhất Tự, lại nhìn bọn mộc nhân, sau đó lẫn thẩn đi về sương phòng, trong lòng nổi lên vô vàng cảm xúc cùng sùng bái mãnh liệt.

Khung cảnh đêm tối ở Thương Sơn đỉnh yên tĩnh, âm u đã bao năm, chợt đêm nay lại xao động hẳn lên.

Từng cái từng cái mộc nhân bằng nhanh nhất tập trung tu sửa lại Thương Sơn phái.

Tấp nập, chen chúc.

Giữa bầu không khí bận rộn ấy, chợt xuất hiện dập dờn dập dờn từ đại điện Thương Sơn bay ra một cánh Hắc Hồ điệp.

Hắc Hồ điệp đôi cánh chập chờn phát ra ánh hào quang huyền ảo giữa đêm tối tĩnh mịch như báo hiệu về sự hồi sinh của Thương Sơn phái, báo hiệu mở ra một chương mới trên toàn cõi Tinh Không Đại lục này...


Load failed, please RETRY

Status de energia semanal

Rank -- Ranking de Poder
Stone -- Pedra de Poder

Capítulos de desbloqueio em lote

Índice

Opções de exibição

Fundo

Fonte

Tamanho

Comentários do capítulo

Escreva uma avaliação Status de leitura: C5
Falha ao postar. Tente novamente
  • Qualidade de Escrita
  • Estabilidade das atualizações
  • Desenvolvimento de Histórias
  • Design de Personagens
  • Antecedentes do mundo

O escore total 0.0

Resenha postada com sucesso! Leia mais resenhas
Vote com Power Stone
Rank NO.-- Ranking de Potência
Stone -- Pedra de Poder
Denunciar conteúdo impróprio
Dica de erro

Denunciar abuso

Comentários do parágrafo

Login