Tổng thống Donald Trump và Sa hoàng Nga Nicholas IV hôm nay thông báo rằng Quân đội Hoa Kỳ và Đế Quốc Nga sẽ hỗ trợ cùng với Quân đội Pháp, như để chứng minh tình bạn giữa ba nước sau chiến tranh lạnh.
"Pháp là người bạn thân cận nhất của chúng tôi và Hoa Kỳ luôn giúp đỡ các đồng minh của mình. Chúng ta đã sát cánh cùng nhau và giúp đỡ lẫn nhau vượt qua hàng thế kỷ chiến tranh, xung đột và căng thẳng, và chúng tôi sẽ đảm bảo rằng mọi chuyện vẫn như vậy", ông Donald Trump nói tại cuộc họp Nhà Trắng sáng nay.
Theo sau là Bộ Trưởng Bộ Quốc phòng Nga cho biết, chi tiết đầy đủ về việc triển khai quân đội vẫn chưa có thống kê cụ thể về quân số.
" nhưng chúng tôi sẽ sẵn sàng giúp đỡ Pháp với tư cách là thành viên của Hợp Chủng Quốc Châu Âu ". Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Nga cho biết.
Một nguồn tin quân sự giấu tên nói với NBC rằng quân đội có thể sẽ bao gồm chủ yếu là bộ binh cơ giới và xe tăng chiến đấu chủ lực.
Ứng cử viên Đảng Cộng hòa Dirrel bình luận về tuyên bố này, nói rằng "Hoàng Đế đã thực hiện một bước đi đúng hướng, nhưng chúng tôi vẫn cần thêm thông tin về các chính sách của ông ấy trong thế giới mới này để thực sự phản ứng kịp thời."
Theo một cuộc thăm dò gần đây, 80% người Mỹ ủng hộ ý tưởng triển khai quân sự sang phía bên kia, và 68% cho rằng Hoa Kỳ nên gửi quân tới.
Tuy nhiên, bất chấp quan điểm gần như nhất trí này, một số chuyên gia vẫn chỉ ra những điểm tương đồng giữa tình hình ngày nay và nó gần giống như vụ 11/9, nói rằng người Đế Quốc Pháp có thể tiến thẳng vào một cuộc chiến giống như chiến tranh chống khủng bố.
Cộng Hòa Rhine và Cộng Hòa Liên Hiệp Anh cũng xác nhận rằng quân đội của họ sẽ tham gia vào hoạt động ban đầu, trong khi các thành viên ETO khác cũng sẽ tham gia bằng cách gửi lính tình nguyện đến.
Khi đó, Nam Kinh cho biết họ không "lên án việc chính phủ Pháp tham cuộc chiến này" nhưng "yêu cầu Chính phủ Pháp đừng ích kỷ mà giữ lại cánh cổng cho riêng mình, bởi vì điều đó sẽ cản trở sự phát triển của nhân lọai". Tuy nhiên, vẫn chưa có bình luận nào từ phía các quốc gia khác .
__________________
Paris, Đại lộ Champs-Élysées, ngày 9 tháng 12 năm 2024, 09:00 giờ Paris.
Những ngày đầu tháng 12 thật mát mẻ. Một đám mây xám đơn điệu bao phủ toàn bộ bầu trời, chỉ để lại ánh sáng mờ ảo nhưng đồng đều cho thành phố. Nhìn từ bên ngoài, nó trông giống như bất kỳ ngày nào khác trong cuộc sống của bất kỳ thủ đô nào khác trên thế giới. Nhưng đó chỉ là từ bên ngoài.
Khi bạn ngày càng tiến gần đến Đại lộ Champs-Elysées, bạn có thể thấy nhiều bãi đậu xe, quảng trường và thậm chí toàn bộ đường phố được biến thành nơi tập trung nhiều xe quân sự. Và nếu, bất chấp mọi sự kích động, đám đông và ùn tắc giao thông khác, bạn vẫn đến được đại lộ nổi tiếng nhất thế giới, bạn sẽ không thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp thực sự của nó khi xe tăng Pétain đứng oai nghiêm trong viện bảo toàng hoàng gia Pháp. Ngoại trừ việc, có một thứ khác đang phá hỏng khung cảnh đẹp này: một mái vòm kim loại khổng lồ.
Cánh Cổng Aethena.
Đích đến của tất cả những người lính này.
Là điều chưa biết.
Có lẽ không hoàn toàn không biết. Trong vài ngày qua, hàng chục nhiệm vụ trinh sát đã được thực hiện bởi những người điều hành từ Trung đoàn Lính dù Dragoon số 13. Có thể không có bản đồ, không có thiết bị điện tử và không có hỗ trợ, nhưng họ vẫn quan sát trại địch trong nhiều ngày, mang về tất cả thông tin cần thiết để triển khai kế hoạch tấn công một cách hiệu quả.
Trong nhiều giờ qua, binh lính Pháp, Mỹ, Nga và Anh đã vào vị trí của mình dưới sự theo dõi của hàng nghìn thường dân tập trung dưới tán cây ở đại lộ Champs -Élysées . Hàng đầu tiên là xe tăng, chủ yếu là xe Charles, nhưng cũng có một nhóm xe Abrams X, tiếp theo là hàng xe vận tải quân đầu tiên chở bộ binh, pháo binh, xe tăng hạng năng. Là một đội quân gần như hoàn hảo, đơn vị được Quân đội Pháp lựa chọn để đi đầu là Trung đoàn CRF, CRF là đơn vị dũng chiến nhất trong quân đội Pháp, đơn vị này đã từng đẩy lùi quân Đế Quốc Britanntia ra khỏi thủ đô Paris vào năm 1943. Phía sau họ là M4 Atomic, FVK 103 Aethen, Transportpanzer Fuchs V4K và tất cả binh lính tình nguyện từ các quốc gia nước ngoài lẫn các nước thuộc địa.
Các nhóm khác nhau đang trò chuyện với nhau hoặc với dân thường bị cảnh sát hạn chế trên vỉa hè. Cuối cùng, nó trông hơi giống ngày 14 tháng 7, với nhiệt độ lạnh giá, một lỗ hổng không gian khổng lồ ở cuối đường và tình trạng chiến tranh thực sự với một quốc gia không ai biết đã tồn tại vài tháng trước đó.
Nhưng giữa những hàng xe đầu tiên và những cánh cửa kim loại đóng chặt, có một khung cảnh cơ bản, trống rỗng suốt nhiều giờ qua, và mọi người đang chờ đợi một người rất quan trọng bước lên đó.
" Chú ý ! » đột nhiên một giọng nói đàn ông vang qua chiếc loa phóng thanh được đặt dọc đại lộ.
Mọi binh lính và dân thường đều hướng sự chú ý về phía hiện trường, chỉ thấy một người đàn ông đơn độc trong quân hoàng gia Pháp đang đứng cầm micro. Anh ta không còn trẻ, mái tóc ngắn màu xám và làn da nhăn nheo không chỉ cho thấy tuổi tác mà còn cả kinh nghiệm của anh ta.
« Những người lính, ông ấy bắt đầu, có thể các ngươi đã biết tới ta, nhưng dù sao ta cũng xin tự giới thiệu. Ta là hoàng đế của Đế Quốc Pháp Pierre LaPointe Bonaparte và ta sẽ chính thức chỉ huy trung đoàn CRF và quân đội SCF này »
Với ai chưa biết CRF và CCF là gì. Đó là từ viết tắt của Garde Royale Française và Soldats coloniaux français, dịch ra là vệ binh hoàng gia pháp và binh lính thuộc địa Pháp. Những chữ cái đó được sơn ở bên hông của tất cả các phương tiện và mọi người đàn ông đều đeo biểu tượng của nó trên vai.
« Ta biết các ngươi cảm thấy thế nào. Các ngươi những người lính buộc phải rời xa nhà, tất cả các ngươi đều đang mạo hiểm mạng sống của mình và sẽ phải rất lâu nữa mới trở lại. Ta cũng cảm thấy như vậy khi các người được điều đến Iran vào năm 1979 và theo thời gian, ta đã học được sự khốc liệt của chiến tranh và những hậu quả tai hại mà nó để lại cho cả hai. Nhưng hôm nay ta cũng cảm thấy thực sự khó chịu. Ý ta là, cuộc chiến gần nhất là năm 2001, nghĩa là chúng ta đã tận hưởng một nền hòa bình quá lâu, giờ đây lịch sử đã lại lặp lại. Chúng ta lại dấn thân vào cuộc chiến mà không rõ lí do. Nhưng chúng ta đều là những người lính, chúng ta có nghĩa vụ bảo vệ tổ quốc và dân thường đó là việc của chúng ta với tư cách là một người lính và chúng ta phải làm tốt nhiệm vụ mà được giao. Kẻ địch ở phía bên kia nghĩ rằng chúng có thể tấn công dân thường và lặng lẽ thoát tội. Nhưng mọi hành động đều để lại một cái giá phải trả, và chúng ta là cái giá mà bọn chúng phải trả. Vì vậy, điều ta muốn, điều mọi người muốn, các ngươi sẽ đến đó và cho chúng nếm trả mùi vị của sự đau khổ khi dám thách uy quyền của Đệ Nhất Đế Chế Pháp. »
Pierre LaPointe Bonaparte lùi lại một bước và trong buổi sáng lạnh giá ở Paris, tiếng chuông Marseillaise vang lên.
Allons enfants de la Patrie,
Le jour de gloire est arrivé !
Contre nous de la tyrannie
L'étendard sanglant est levé,
L'étendard sanglant est levé,
Entendez-vous dans les campagnes
Mugir ces féroces sellats ?
Ils viennent jusque dans vos bras
Égorger vos fils, vos compagnes !
Aux armes, citoyens,
Formez vos bataillons,
Marchons, Marchons !
Qu'un hát impur
Abreuve nos sillons !
Bài hát vừa dứt, đám đông đã ồ lên, như muốn nói rằng họ đồng tình với phát biểu của hoàng đế đến mức nào.
Bài quốc ca bằng một cách nào đó lại phù hợp một cách kì lạ với hoàn cảnh hiện tại: Bloody banners, fierce soldiers slaying your sons and your wives...
« Bây giờ ta tuyên bố bắt đầu Chiến dịch Marteau De Justice. » Hoàng đế tuyên bố một cách khiêm tốn, khiến đám đông càng reo hò to hơn trước bài phát biểu hồi nãy.
Hàng trăm nghìn bính lính bắt đầu nhanh chóng rời khỏi vị trí của mình và lên xe.
Khoang xe của một chiếc Tesla Louis VK4 có lẽ là thứ tốt nhất để miêu tả sự khoải mái. Không gian trong xe đủ sức chứa 50 đến 120 người cùng lúc, chiều cao của chiếc xe tương ứng với một chiếc xe buýt 2 tầng, nội thất trong xe khá gọn ràng và có một chút sang trọng, nó được trang bị những công nghệ hiện đại nhất như: AI giúp cho phép báo cáo tình hình chiến sự bên ngoài và cảnh báo khi có nguy hiểm hoặc kẻ địch đến gần, đặc biệt là AI cũng có ý thức và suy nghĩa riêng nên nó luôn trò chuyện với người lính và động viên họ, ngược lại bạn cũng có thể trò chuyện với AI như một con người bình thường.
" Tại sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ " Anthony nói với tâm trạng mệt mỏi.
_______________
Trở lại Trận chiến Paris.
" Bang Bang !!! " Tiếng súng vang lên.
"Nào mọi người chúng ta không thể để kẻ địch tiến tới cung điện của hoàng đế được " Anthony nói với giọng quyết tâm, trong khi tay tầm súng bắn liên tục vào kẻ địch phía trước.
" Chúng ta không thể nào giữ vững được phòng tuyến này quá lâu trong khi quân địch ngày càng đông và đang áp đảo chúng ta về số lượng, chúng ta buộc phải rút lui vào vị trí khác và chờ tiếp viện đến " Người lính 1 trả lời.
" Tch " Anthony tạch lưỡi.
Mặc dù có lợi thế về vũ khí nhưng kẻ địch lại có quân số gấp mấy lần bên chúng ta, cách để đối phó với loại chiến thuật biển người như thế này chỉ có cách là dùng không quân oanh toạt kẻ địch, nhưng đây là một khu đô thị việc đó sẽ khiến cho thành phố bị tàn phá nặng nề.
Thế nên Anthony quay sang người lính lúc nãy đang chờ lệnh của anh, và anh ra một quyết định đó là...
" Chúng ta thà chiến đấu đến chết chứ đừng nói là rút lui. Chúng ta là bình lính và nghĩa vụ của chúng ta là bảo vệ mọi người, bảo vệ trẻ em, người già,.. Tôi sẽ không rút lùi chừng nào còn có thường dân ở dây dù chỉ một người " Anthony nói một cách hùng hồn.
Khiến cho người lính và những người xung quang im lặng trong xấu hổ vì đưa ra đề xuất lúc nãy trong khi đó có còn rất nhiều dân thường chưa sơ tán hết.Nhưng chính vì điều đó đã khổi bùng quyết tâm trong lòng họ, một ngọn lửa không thể bị dậm tắt.
Anthony nhìn lại tất cả mọi người mà không thể không mỉm cười. Trong lòng anh có chút tự hào khi nghĩ đến bài phát biểu hồi nãy của mình. Đột nhiên, có tiếng gì đó khiến anh phải chú ý.
Anh nhanh chóng quay người lại thì một hàng ngựa gồm 30 con ngay trước mắt.
" Có vẻ như đây là đội kị bính của địch " Anh nghĩ khi mắt vẫn dán chặt vào quân địch.
Không chần chừ lũ kị binh lao vào như một cơn gió.
" Bắn !!! " Anh ra lệnh.
" Bang Bang !!! " Tiếng súng inh ỏi vang lên trong không khí, từng viên đạn rơi xuống đất tạo ra một bản ca hoàn hảo mà chính anh cũng thấy nó khá hay.
Giờ còn lại một quân địch duy nhất, kẻ đó có một thân hình có thể nói là có một chút cơ bắp và khuôn mặt có thể đoán tầm 34 tuổi. Hắn nhanh chóng lấy thanh kiếm này bên hông và lao lên phía trước.
" Bang !!! " Tiếng súng vang lên.
Tên đó nhanh chóng gục ngay lập tức trong khi miệng đang ho ra máu không ngừng. Đôi mắt hắn nhìn lên bầu trời một lúc rồi nhìn hẳn vào anh sau đó lại ngất đi vì bị mất máu quá nhiều.
Anh gọi người lính cứu thương cách đó không xa và bảo anh ta đưa người đàn ông vừa ngất đi chữa trị.
Ba giờ sau - trận Paris kết thúc khi quân tiếp viện đến kịp lúc và diệt hết toàn bộ quân địch một số khác thì đã đầu hàng.
_______________
Trở lại.
Trong trận chiến Paris, tất cả binh lính dưới quyền Anthony đã thành công bảo vệ được Paris khỏi họa xâm lăng. Chính vì thế nên anh được đích thân Napoleon VI trao tặng huân chương dành giá thứ mà nhiều người thao khát có được. Những tờ áp phích mang hình anh được dán khắp nơi trên nước Pháp. Vì vậy, cuối cùng anh được chuyển đến đại đội khác sư đoàn 126 CRF, nhưng có một điều anh là một người hơi hướng nội nên việc bị chuyển đến đại đội khác, có nghĩa là anh phải làn quen những người mà anh thật sự không quen biết.
Nhưng điều đó không quan trọng. Anh và sư đoàn của mình sắp đến một vùng đất bên kia cánh cổng.
Người lính phía trước nhận thấy chân anh bắt đầu run rẩy vì lo lắng.
« Anh nghĩ bên cánh cổng có gì? " anh ta hỏi.
Anthony suy nghĩ một chút rồi đưa ra câu trả lời.
" chà tôi nghĩ bên đó sẽ có những cô nàng elf xinh đẹp hay có những thứ như là rồng, ma thuật ?, ai mà biết được? " Anh trả lời.
" elf, rồng, ma thuật?! " người lính hỏi với đôi mắt phát sáng.
" mà bỏ qua chuyện đó đi không phải anh nên tự giới thiệu bản thân mình đi chứ? " Anh hỏi.
" À xin lỗi tại tôi có hơi phấn khích khi nghe những thứ chỉ trong Game hay những bộ phim viễn tưởng hihi, Mark đó là tên của tôi còn anh thì sao " Mark nói.
" Anthony " Anh trả cộc lốc
" không phải chứ đó là người hùng Paris, Anthony!!! " Mark nói khi khuôn mặt anh lại tỏa sáng một cách rực rỡ khiến cho Anthony nheo mắt lại.
"Hạ sĩ Mark Sostat. Rất hân hạnh được gặp ngài Anthony người hùng của Paris." Mark trả lời một cách nghiêm túc.
Anthony cười trước khi bắt đầu trả lời.
« Họ vẫn còn những thứ trông giống Orc và rồng, nên tôi sẽ không ngạc nhiên nếu thấy ma thuật... »
Đột nhiên, anh bị gián đoạn bởi một giọng nói qua radio.
« Đây là Overlord, xin lưu ý kỵ binh và bộ binh của kẻ địch đã dấu hiệu manh động và bắt đầu di chuyển. Mệnh lệnh từ hoàng đế là những người lính, xe tăng,... đi vào bên trong cánh cổng »
Ngay khi đài dừng, mỗi người lính đều có thể cảm nhận được bánh xe bọc thép đang lăn trên mặt đường. Toàn bộ nhóm bộ binh cơ giới đang chuẩn bị lao ngay vào khoảng không đen tối bên trong công trình kiến trúc bằng đá khổng lồ.
Mọi người ngừng nói chuyện, tập trung. Đối với những người lính, 1 phút này là 1 phút dài nhất trong cuộc đời họ.
Sau hàng giờ chờ đợi tưởng chừng như những người lính cảm thấy các phương tiện đang lăn bánh với tốc độ vừa phải trên vỉa hè đại lộ Champs -Elysées . Và sau đó không có gì.
Mọi người đều có thể nghe thấy tiếng ầm ầm lớn của động cơ VAB, nhưng có cảm giác như chiếc xe đang dừng lại, hoặc lướt đi giống như một trong những nguyên mẫu xe lửa tương lai.
Không ai có thể biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng chẳng bao lâu sau, bộ đàm vẫn phát ra những lời từ Bộ chỉ huy, mặc dù có một vài cuộc trò chuyện nho nhỏ.
« Đây là Overlord, xin lưu ý, kẻ địch đang ở phía bên kia. Tôi nhắc lại, kẻ địch đang ở phía bên kia, ước lượng khoảng 500 000 nghìn quân »
Người binh nhì trẻ tuổi phụ trách liên lạc gần như đánh rơi micro trước khi trả lời.
"Này người lính, Anthony nói, hãy cẩn thận với thứ đó. Chúng ta chỉ có một chiếc để liên lạc, nên đừng có bất cẩn như vây được chứ?"
« t-tôi...Xin lỗi thưa ngài. » anh ấp úng.
" Đây là lần đầu tiên anh vào quân đội à? » Mark hỏi.
Anthony cũng nhận thấy người binh nhì đã trả lời nhanh như thế nào, cho thấy rõ ràng là thiếu kinh nghiệm.
« Hả...Vâng, Hạ sĩ. »
« Tôi không có ý trách móc anh đâu binh nhì. Hãy cứ gọi tôi là Mark. »
" Binh nhì Pierre Chaumond, đó là tên của tôi thưa ngài. »
"Ồ, rất vui được gặp anh, Pierre. » Anthony nói, đưa tay ra bắt tay Pierre.
Kết bạn ở sư đoàn mới này có lẽ là một trong những ưu tiên hàng đầu của Anthony.
Chỉ vài giây sau, tài xế xe VAB quay đầu lại và hét lên với toàn bộ hành khách trên xe.
"Được rồi các chàng trai! Chỉ còn ba mươi giây nữa ! Là chúng sẽ đi qua cánh cổng. »