Baixar aplicativo
33.33% [ ISEKAI ] Thần chết đi lạc / Chapter 1: New world
[ ISEKAI ] Thần chết đi lạc [ ISEKAI ] Thần chết đi lạc original

[ ISEKAI ] Thần chết đi lạc

Autor: Ma_LaMa

© WebNovel

Capítulo 1: New world

Một tia sét khổng lồ đánh xuyên qua bầu trời, nó xé toạc một cây cổ thụ nằm ở giữa rừng đại ngàn Yosei.

Xung quanh đó khói bốc lên nghi ngút tạo thành một lớp sương mù dày đặc bao phủ tới hơn hai trăm mét xung quanh thân cây.

Cùng với đó, một trận động đất nhẹ đã xảy ra khi tia sét xuyên xuống và cắt đôi thân cây, tuy nhiên đó không phải do tia sét gây ra, thứ tạo nên chấn động đó là một sinh vật đi cùng tia sét "hạ phạm".

Từ trong đống tro tàn của cây cổ thụ, một sinh vật tựa như một con người cất bước đi những bước chân đầu tiên của mình trên nền đất nóng hổi.

"Hắn" cất từng bước chân nặng nhọc của mình lên khỏi nền đất, từng bước rời khỏi cái hố khổng lồ mà hắn đã đáp xuống, ung dung bước đi trong trạng thái khỏa thân không một mảnh vải.

Hắn nhìn xung quanh, một cảm giác lạ lẫm bủa vây tâm trí.

- Chỗ quái nào đây?

Giọng nói hắn vang vọng chứa đựng sự lạnh lẽo, hắn vô thức nhìn xung quanh rồi nhắm nghiền đôi mắt, cảm nhận xung quanh mình.

Mười giây sau đó, hai mắt hắn mở ra, khuôn mặt vô cùng khó chịu khi biết rằng đây không phải là nơi hắn thuộc về.

Hắn cảm nhận được một thực thể khác giống như mình, tuy vậy sức mạnh và quyền năng của kẻ đó lại hạn chế hơn hắn rất nhiều

Hắn lắc đầu coi như bỏ qua chi tiết đó, giơ tay mình lên trước mặt, một cánh tay bọc giáp như ngày nào hắn vẫn thường thấy, không có gì thay đổi, thử co tay mình lại rồi lại dãn ra, vẫn như vậy, không thương tích cũng không có bất kì dấu hiệu thay đổi nào.

Tsk!

Một tiếng tặc lưỡi vang lên, hắn ngước nhìn lên bầu trời đang bị những đám mây đen bao phủ.

Những hạt mưa bé tí dần từ bỏ những đám mây khổng lồ rơi xuống, tiếp đến là một cơn mưa xối xả xuống đầu hắn.

Tách! Tách!

Âm thanh đó không làm cho hắn tức giận mà còn khiến cho hắn cảm thấy dễ chịu.

- Thôi thì chuyển chỗ làm việc vậy...

Hắn thở dài rồi lê từng bước chân đi trên con đường đầy bùn đất, nhìn hướng trước mắt mình rồi thẳng tiến.

Bất chợt hắn khựng lại, nhìn về một nơi xa xăm rồi một bước nhảy lên một cây cổ thụ nhỏ hơn gần đó và chậm rãi quan sát.

Ở phía xa, một đoàn xe đang hướng tới chỗ hắn, hắn chắc chắn là vậy!

Xung quanh đây không hề có dấu tích của một con đường có thể cho phương tiện đi lại, cho người cũng không, vì lý do đó không có lý gì bọn chúng lại chọn cái nơi cây cối um tùm này để phi nước đại được!

Những tiếng lạch cạch của móng ngựa va chạm với mặt đất và những âm thanh của bánh xe gỗ lăn lộn trên nền đất ẩm ước khiến hắn chú ý.

- Xe ngựa?

Hắn tự hỏi bản thân mình rồi lại tiếp tục quan sát đoàn người đang đi tới, một bất ngờ khác lại đến!

Bọn chúng không ăn mặc như kiểu quân đội hiện đại mà hắn thường gặp, thay vào đó, chúng mặc giáp sắt và hông thì lăm lăm thanh kiếm, trên tay là một ngọn giáo dài hơn hai mét.

Một nét cổ kính khiến hắn tò mò.

Hắn quan sát từng người lính rồi quyết định cải trang thành một trong số những tên lính quèn để tránh sự chú ý.

Tiếp theo đó, một làn khói đen vây lấy hắn trong vài giây ngắn ngủi, khi nó tan đi, gương mặt hắn thay đổi, một bộ giáp sắt phủ lên người và có những vũ khí tương tự.

Hắn ta đáp xuống một cách im lặng, không một âm thanh nào phát ra cho tới khi hắn đã gia nhập được với đoàn của người đang di chuyển.

Nhìn vào một người lính ngay bên cạnh, hắn ngây thơ hỏi.

- Này anh bạn, liệu sẽ ổn chứ?

- Có gì mà không ổn? Chúng ta chỉ đi điều tra về Dungeon thôi!

Anh ta đáp, hắn ngây người, ban đầu, hắn đã nghĩ rằng họ tới đây vì cây cổ thụ đang bốc cháy kia, hóa ra lại không phải.

Nhìn qua anh ta bằng ánh mắt ngây thơ một lần nữa, hắn ta nói tiếp.

- Ra là vậy, trông cậu rất mạnh, mọi chuyện chắc sẽ ổn thôi nhỉ?

- Ồ ồ... Cái tên này, cũng biết nhìn người đấy chứ! Hahaha, mà này, cậu tên gì? Ta tên Agos!

Hai lỗ mũi trên gương mặt Agos như muốn nổ tung vì vui sướng khi có ai đó khen, đáp lại Agos, hắn nhìn anh ta một cách nghi hoặc, chẳng phải tên xuất hiện trên đầu đó sao? Còn cái gì mà Lv.20 đang hiện trên đầu Agos nữa? Hắn đã nghĩ rằng đây chỉ là mấy câu xã giao cho có lệ giữa hai người xa lạ với nhau mà thôi? Hắn đáp lại.

- À gọi tôi là Lucifer, chỉ có vậy thôi!

- Lucifer? Cái tên này chưa nghe qua bao giờ... Mà cậu ở đơn vị nào vậy?

Agos dò hỏi.

Hắn cảm thấy có chút nghi ngờ trong câu nói liền xua tay.

- Tôi hơi ngốc nghếch chút, từ lúc nhập ngũ tới tận bây giờ tôi vẫn chưa biết mình ở chỗ nào nữa...

Hắn gãy đầu giả bộ, tuy vậy, nó lại có hiệu quả, Agos chỉ phì cười vì tên ngốc trước mặt mà chẳng để ý gì thêm.

Mười phút sau đó họ cũng tới được Dungeon, một cái hang rất lớn và có một cánh cửa đá chặn ở lối đi, hắn không có bất kì sự ngạc nhiên nào trên gương mặt, trái lại với những kẻ đi cùng, ai nấy cũng đầy sự ngạc nhiên hiện rõ.

- Được rồi tất cả tập hợp!

Hai tiếng vỗ tay vang lên khi giọng nữ ấy chấm dứt, một người con gái bước ra, cô ấy trông cũng xinh đẹp, đó là theo ý kiến của tên Agos bên cạnh, đối với Lucifer, vẻ đẹp này quá tầm thường.

Cô ấy được vũ trang giáp bạc và trông dày dặn hơn, cứng cáp hơn so với bộ giáp sắt mà hắn đang mặt, hơn nữa, thanh kiếm ở hông cô ta cũng cho thấy cô ta là một kẻ thuộc tầng lớp quý tộc hay đại loại vậy.

Lucifer quan sát từng người trong đoàn không chút vội vã, hắn chỉ để ý nhiều nhất tới hai người là cô gái chỉ huy trước mắt hắn tên là Usagi có Lv.60 và anh chàng có tên Bard có Lv.70 đang lơ lửng trên đầu.

- Trước khi vào, ta muốn nhắc lại cho các ngươi biết rằng đây không phải một cuộc dạo chơi thông thường, không phải diễn tập, nếu các ngươi ngu xuẩn trong một hành động nào đó ảnh hưởng tới cả đội ta sẽ giết các ngươi ngay lập tức! Rõ chứ?

Giọng nói nghiêm túc của cô ấy khiến cho mấy tên xung quanh Lucifer run lên và rồi toàn bộ bọn chúng cúi gập đầu xuống.

Bản thân hắn cũng ý thức làm theo cho có lệ với mọi người.

Sau màn chào hỏi xong xuôi, Lucifer được phân vào đội một, đội hình đi đầu sẽ kiểm tra Dungeon trước khi tất cả cùng tiến vào.

Hắn chỉ còn biết hất vai rồi lặng lẽ đi theo mà không có sự lựa chọn nào khác.

Lucifer lựa chọn đi ở cuối đoàn vì nó dễ hoạt động, hắn có thể biến đi rồi quay trở lại mà khó có ai phát hiện.

Nếu ai đó phát hiện hắn ư? Giết là xong! Trong một Dungeon mà mọi người cẩn thận từng bước chân thì việc một người bị quái vật giết sẽ chẳng có gì lạ... Nhỉ?

Bước qua cánh cửa đá nặng hàng trăm kí, đội một tiến vào trong không mấy khó khăn khi mà những con quái vật chỉ ở level 5-10.

Tiến vào được hơn 100m, Usagi cho cả đội dừng lại bằng ám hiệu, cô đặt tay xuống đất cảm nhận từng rung chấn nhỏ của mặt đất rồi nhìn lại một lính sau lưng mình, cô ấy gật đầu nói.

- Cậu dẫn năm người đi trước, có bất kì thứ gì đáng ngờ lập tức quay về đây!

Anh ta gật đầu đáp lại rồi ngay lập tức dẫn theo năm người, nhìn họ trông có vẻ không hài lòng cho lắm.

- Dùng mạng để thử à? Thú vị đấy...

Lucifer nói nhỏ chỉ đủ mình hắn nghe thấy, hắn nhìn bóng lưng của những tên tốt thí đi phía trước bằng [ Evil Eye ].

Vì đứng sau tất cả mọi người nên chẳng ai phát hiện ra rằng mắt hắn đang sáng rực một màu đỏ.

Ahhhh!

Một tiếng hét thất thanh vang lên, tiếp theo đó là bốn người cuống cuồng chạy về chỗ Usagi, một trong số họ thở hổn hển đáp:

- Thưa... Thưa công nương... Có... Quái vật... Nó giết hai người kia rồi...

Anh ta thở gấp, đáp lại anh ta, Usagi cũng chẳng có chút biểu hiện nào là tiếc thương cho hai cấp dưới, trái lại cô ấy ngoắc tay ra lệnh cho toàn đội tiến lên.

- Gan thật!

Lucifer chề môi nói nhỏ phía sau và hất vai.

Họ đi tới trước hơn mười mét, ở đó có một ngã rẽ làm hai hướng đối nghịch nhau.

Usagi nhìn qua cả hai bằng ánh sáng của ngọn đuốc ma thuật trong tay mình rồi xoay người lại hỏi anh lính khi nãy.

- Lúc nãy các ngươi đi đường nào?

- Bên... Bên này!

Anh ta run rẫy chỉ về phía tay trái, Usagi nhìn theo hướng tay và cũng thấy có một đôi mắt phát sáng trong bóng đêm, nó có màu xanh lục bảo.

- Triển khai đội hình khiên, chúng ta sẽ-

- Sao không đi hướng ngược lại nhỉ đội trưởng? Như thế sẽ tránh được giao tranh với con thú kia?

Lucifer lên tiếng cắt ngang lời cô ta, nó khiến cô ta bực dọc mà tung chui kiếm vào bụng hắn.

Tuy vậy, hắn cũng theo dòng sự kiện mà diễn sao cho đạt, hắn ôm lấy bụng mình rồi gục xuống tỏ vẻ đau đớn, phía bên trên Usagi đã tiến tới đạp chân lên đầu hắn rồi tức giận nói:

- Ai cho phép ngươi chen lời ta đang nói? Ta có nói trước cửa Dungeon rồi mà nhỉ?

- Tôi... Tôi chỉ đưa ý kiến thôi mà...

Hắn khổ sở nói.

Đáp lại Lucifer, cô ta chà đạp đầu hắn dưới gót chân mình mạnh bạo hơn nữa, giọng nói giận dữ một lần nữa vang lên.

- Còn dám ý kiến?

Giây phút đó, Usagi định rút kiếm ra đâm vào gáy Lucifer thì một trong số những binh lính ở đây lao lên ngăn lại và anh ta cũng bị một cú đá của Usagi làm cho bay đi một mét.

Những lính khác có vẻ cũng muốn phản đối cách hành xử của cổ nhưng lại không có gan để làm vậy.

Usagi lại quay lại chỗ Lucifer, vẫn tiếp tục hành động đâm vào gáy của hắn như ban nãy nhưng lần này lại có kẻ cản đường.

Không phải những tên nhát cấy dưới quyền cổ mà là con quái vật đang ẩn nấp trong bóng tối, nó ném một tảng đá bay tới chỗ cô ta.

Vì đang trong cơn tức giận với cấp dưới mà cô ta đã quên đi con quái vật vẫn nhìn chằm chằm vào mình, nó quá bất ngờ khiến cô ta không thể né tránh mà lãnh trọn đòn tấn công.

Cú va chạm hất văng Usagi bay đi năm mét rồi va đập với tường Dungeon, một vết thương ở tay đủ khiến cô ta trở thành con heo đang bị chọc tiết rồi, đằng này thêm cú va đập với bức tường Dungeon khiến sức mạnh đó X2 lần.

Tiếng hét của cô ta như thể sẽ khiến cho nơi này sập xuống bất cứ lúc nào, phải nói là khủng khiếp!

Những tên lính khác thấy vậy thì lập tức vào thế phòng thủ, hai người trong đội chạy lên chỗ cô ta rồi đưa tay vào chỗ vết thương, một tia sáng màu xanh lá phát sáng rồi vụt tắt chỉ sau vài giây, tuy vậy nó cũng khiến cái mồm của cổ im đi đôi chút.

Còn Lucifer, hắn từ từ đứng dậy, đầu lắc qua lại để phủi đi những hạt cát đang dính trên đầu mình, xong xuôi, hắn nhìn lại cả đội đang chật vật phòng thủ trong lo lắng.

Dẫu vậy, hắn chẳng bận tâm tới họ nữa, khôn thì sống mà ngu thì chết! Thế cho nó vuông!

Lucifer trở lại hình dạng cũ của mình trong lúc làm việc, hắn khoác lên mình một bộ vest đen kèm theo chức năng chống đạn, bộ đồ này hắn tiêu tốn hơn 10.000$ mới có được.

Tuy nhiên, ở thế giới này, bộ đồ nghìn đô của hắn chỉ là một vật phẩm... Cùi.

Sau khi căn chỉnh lại cà vạt cho ngay ngắn rồi đến cổ tay áo, cổ áo và cuối cùng là vuốt tóc, hắn đeo lên cặp kính râm có kèm theo chức năng ảnh nhiệt.

Lúc này, những kẻ kia đang cuống cuồng trị thương cho Usagi cũng chẳng để ý tới hắn đã thay đổi.

Nhìn vào trong con đường mà con quái vật đang ẩn nấp, hắn bật chế độ ảnh nhiệt của kính lên để quan sát, Lucifer rất ưa thích cặp kính này vì nó vô cùng tiện dụng, hắn cũng chẳng mất công sử dụng đến [ Evil Eye ].

Một con sói một sừng đứng bằng hai chân đang nhìn hắn với ánh mắt thèm khát, có lẽ nó muốn ăn tươi nuốt sống hắn tới nơi rồi.

Đáp lại nó, Lucifer cũng thư thả bước vào mà chẳng hề bận tâm tới cả hai bên.

Lucifer càng bước tới một bước, con sói lại lùi một bước, nó chỉ nhe nanh gầm gừ nhằm đuổi hắn đi chứ không hề có ý muốn tấn công.

Bản năng của nó thông báo rằng kẻ trước mắt nó cực kì nguy hiểm, tuy nhiên, nó không thể chạy, không thể nhúc nhích bước chân quá một bước.

Cùng lúc đó, kẻ trước mặt nó, Lucifer đang ngày một tiến gần với cái nụ cười quái quỷ trên khóe miệng.

- Nào anh bạn, ngoan nào... Dễ thôi...

Ẳng!

Âm thanh tuyệt vọng vang lên vang vọng trong Dungeon, âm thanh ấy theo lối tường và rồi dẫn tới chỗ nhóm Usagi.

Dù cho nhóm của họ có đang bối rối đến nhường nào cũng đều nghe thấy nó, ngay sau đó vài giây, khi vết thương của Usagi đã đỡ hơn nhiều lần, cô ta đứng dậy định tiến lại chỗ con sói đã tấn công mình.

Tay siết chặt thanh kiếm trên tay với ý định chặt đầu nó bằng chính sức mình, bất chợt, cô ấy khửng lại, tay ra hiệu cho đám thuộc hạ phía sau im lặng rồi nhắm mắt lắng nghe.

- Có thứ gì đó đang lăn tới đây! Cả đội chuẩn bị chiến đấu!!!!

Usagi hét lên, những người cầm khiên ngay lập tức hưởng ứng mệnh lệnh chạy lên phía trước, tay cầm chắc khiên và ngọn giáo còn đôi mắt thì căng lên để quan sát.

Từ nơi cuối cùng mà ánh sáng của ngọn đuốc ma thuật có thể vươn tới, một cái đầu sói một sừng chầm chậm lăn ra chỗ bọn họ.

Con quái vật ấy bị giết chết không làm cho họ vui mừng mà chỉ khiến cho họ càng thêm lo lắng.

Level của nó là 50, tức con quái vật này đã bị ai đó có level cao hơn giết chết và ở đây chỉ có Usagi là có level cao nhất! 60!

Nếu là một con người thì họ vẫn có thể đám phàn với hắn, nhưng nếu đó là quái vật? Họ còn chẳng dám nghĩ đến nếu nó thực sự xảy ra!

Những tiếng va chạm của khiên và giáo ngày một to rõ, nó khiến cho Usagi cảm thấy đau nhức lỗ tai nhưng vẫn phải chịu đựng, cô ta không còn muốn la hét bọn họ nữa mà thay vào đó là tập trung hết mức có thể.

Từng bước chân của toàn đội dần lùi lại khi họ nghe có tiếng chân bước tới chỗ họ.

Lo lắng, sợ hãi, mọi cảm xúc hòa lẫn vào nhau khiến cho đôi tay không thể kiềm chế được mà run lên từng hồi, tiếng răng va chạm lách cách càng thêm phần kịch tính do chính họ tạo ra.

Những tiếng nuốt nước bọt ừng ực vang lên, họ cố gắng căng hết dây thần kinh của mình lên để chờ đợi kẻ đang tiến tới.

Phía sau họ, Usagi cũng đang căng thẳng chẳng kém gì.

Đột nhiên một hơi lạnh phà vào gáy khiến cô ta quay ngoắt lại nhìn phía sau mình. Không có ai? Mình bị ảo giác ư? Cô ta thầm nghĩ.

Bốp!

Khi chưa kịp định thần việc gì khiến mình lạnh gáy, một cái tát trời giáng khiến một bên mặt Usagi đỏ ửng, cô nhìn xung quanh trong khi những binh lính kia bất ngờ nhìn cô một cách khó hiểu.

- Các... Các ngươi nhìn cái quái gì?

Usagi chỉ kiếm vào họ rồi dần dần lui lại khi trông thấy tất cả bọn họ đang quay hướng về mình, mắt họ đỏ như máu và sáng rực trong màn đêm.

- Grừ... Grừ

-?!?!

Usagi lùi lại, cô chắc chắn mình phải làm vậy, những kẻ này đang kêu lên những âm thanh như lũ zombie mà cô đã từng chạm mặt.

Chém một vài đường khiếm vào không trung để cảnh cáo, cô càng chèm và cùng lúc lùi lại phía sau, tuy vậy, cô vẫn chưa tỏ ra sợ hãi, cô chỉ đang đề phòng.

- Muốn sống thì theo ta!

Từ phía sau, một giọng nói vang lên và một cánh tay bí ẩn chụp lấy vai Usagi, giọng nói vô cùng lạ lẫm khiến cô bất giác quay đầu lại nhìn, tuy vậy, cô không thấy gì cả.

Tất cả chỉ là một màn đêm bao trùm và cánh tay kia chỉ kéo cô vào một căn phòng bí mật rồi mất hút.


Load failed, please RETRY

Status de energia semanal

Rank -- Ranking de Poder
Stone -- Pedra de Poder

Capítulos de desbloqueio em lote

Índice

Opções de exibição

Fundo

Fonte

Tamanho

Comentários do capítulo

Escreva uma avaliação Status de leitura: C1
Falha ao postar. Tente novamente
  • Qualidade de Escrita
  • Estabilidade das atualizações
  • Desenvolvimento de Histórias
  • Design de Personagens
  • Antecedentes do mundo

O escore total 0.0

Resenha postada com sucesso! Leia mais resenhas
Vote com Power Stone
Rank NO.-- Ranking de Potência
Stone -- Pedra de Poder
Denunciar conteúdo impróprio
Dica de erro

Denunciar abuso

Comentários do parágrafo

Login