An An nhìn két sắt, biết những tài liệu đó đối với cậu rất quan trọng.
Vừa nãy cô chỉ muốn giúp cậu, không muốn nhìn lén, nhưng trong lòng An An lại có cảm giác, Nhất Phàm có chuyện giấu. Những tài liệu đó không phải của công việc, nếu của công việc cô xem cũng không hiểu, cậu cũng không cần có thái độ như vậy.
Nghĩ như vậy, cô cảm thấy Nhất Phàm không còn là người anh trai mà cô biết rồi.
Trước kia, mặt An An rất dày, luôn đi theo sau cậu, mà cậu đối xử với An An rất tốt, còn trộm hôn cô.
Từ lúc đó cô đã quyết định sẽ chỉ gả cho cậu.
Lệ Nhất Phàm sau khi thu dọn xong, ngồi xuống ghế, yên lặng ăn chè.
Tuy rằng cậu không có khẩu vị nhưng An An đưa tới, cậu cũng nể tình mà ăn.
An An thấy cậu ăn khóe miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Cô đi dậy, đến phía sau ôm cổ cậu.
"Nhất Phàm, An An rất thích anh, từ nhỏ đã thích, bây giờ cũng thích, sau này cũng thích."