"Một tháng..."
Lệ Đình Tuyệt tự nói lại lần nữa, so với kết quả dự đoán của anh có vẻ dài hơn một chút. Vừa vặn một tháng này anh có thể ở bên cô.
Ngôn Ngọc lặng lẽ nhắm mắt. Thời gian một tháng này anh phải nhanh chóng tìm ra phương pháp chữa trị cho Lệ Đình Tuyệt. Anh nhất định sẽ làm được.
Hai người trong phòng cứ như vậy trầm mặc. Lệ Đình Tuyệt nghĩ phải lên kế hoạch tỉ mỉ, muốn dẫn Mạc Thanh Yên đi đâu đó. Anh muốn lưu giữ khoảng thời gian cuối cùng này dành cho cô.
Bọn nhỏ thì anh không lo lắng lắm. Dù sao rồi ba đứa trẻ cũng sẽ dần lớn lên. Rồi mấy đứa nhỏ sẽ ngày một lớn, ngày một mạnh mẽ hơn như nhau thôi.
Nhưng Mạc Thanh Yên không giống như vậy. Cô chắc chắn sẽ không chịu nổi. Cho nên trong một tháng này, anh nhất định sẽ giúp cô kiên cường vượt qua. Cho dù không có anh bên cạnh thì cô vẫn có thể vui vẻ sống tiếp.
Ngôn Ngọc vẫn lặng lẽ ngồi bên giường, cúi đầu, không rõ đang nghĩ gì.