Lệ Đình Tuyệt dịu dàng xoa đầu cô, con ngươi dài hẹp híp lại, lộ ra một nụ cười kinh diễm.
"Số đo của em anh nắm rõ trong lòng bàn tay, kiểu em thích cũng vậy."
Bộ lễ phục lần này là do anh thiết kế cho cô, bản thảo là do anh vẽ, chế tác là do nhà thiết kế có tay nghề giỏi nhất hoàn thành. Phải mất một thời gian dài, hơn nữa anh muốn làm cô bất ngờ, nên vẫn luôn giấu cô.
Mạc Thanh Yên quay đầu lại nhìn anh, trong mắt tràn ngập ý cười.
"Vậy em tạm thời tin anh, nếu như em không thích, vậy có thể đổi không?"
Lệ Đình Tuyệt nhún nhún vai, chỉ cần cô không thích, bất cứ lúc nào cũng có thể đổi. Dù sao anh cũng là lần đầu tiên thiết kế y phục, đó là tác phẩm đầu tay của anh, hơn nữa tác phẩm đầu tay này chỉ sản xuất cho cô.
Nguyên Thành phía trước trong lòng thầm oán trách, Lệ tổng đã tốn bao nhiêu tâm huyết mới chế tác được ra, nếu như thiếu phu nhân không thích, vậy thì Lệ tổng thật đáng thương.