Trần Bang Thiển biến sắc, cuối cùng cười nói.
"Tôi không cần người chăm sóc."
Sau đó nhắm mắt lại, cô rất buồn vì những lời nói của Lệ Đình Tuyệt. Anh hoàn toàn phớt lờ cô, không để ý tới sự tồn tại của cô.
Hôm nay cô đặc biệt chọn loại áo cổ chữ V này, cố ý uống hơi nhiều, kiểu phụ nữ này, không phải là thứ yêu thích nhất của đàn ông sao.
Chính cô không thể nhìn thấy bóng mình trong mắt hắn, trong mắt hắn lúc này chỉ có Mạc Thanh Yên, Mạc Thanh Yên.
Cô nhắm mắt lại tức giận đến mức run rẩy, cô mặc kệ, đêm nay cô nhất định phải có được Lệ Đình Tuyệt. Cô muốn làm cho Mạc Thanh Yên phải khổ sở, làm cho cô vĩnh viễn phải sống trong cảnh đau thương.
Như vậy mới để anh trai cô nghỉ yên, mới có thể làm cô hả giận.
Mạc Thanh Yên cảm thấy Lệ Đình Tuyệt thật tàn nhẫn khi đối đãi với người khác.