Cô che miệng chạy ra ngoài. Angela nhìn bộ dáng thống khổ của cô ta, hỏi Dương Quang.
"Hai anh cho gì vào bát của cô ta thế?"
Dương Quang nhướn mày cười: "Anh cả cho thuốc xổ vào nước trái cây, còn anh cho bánh của Ám Lang vào bát tổ yến của cô ta."
Angela vừa nghe, đôi mắt to tròn đã cong lên thành hình trăng khuyết "Ha ha ha, bánh của Ngoan Ngoan thật sự rất thối, cô ta còn vừa mới ăn?"
Cô bé cười đến nỗi đau cả bụng. Băng Khối thì nhìn về phía cửa nhà ăn, đáy lòng thầm nghĩ, đây mới chỉ là cảnh cáo, nếu như mẹ thật sự bị cô ta khiến cho tức giận sinh bệnh, vậy bọn họ nhất định sẽ dùng thủ đoạn ác độc hơn để đối phó cô ta chứ không phải chỉ trừng phạt nhẹ nhàng như thế.
Lệ lão thái thái và Lệ lão gia tử cũng đến đây, bọn họ nhận được điện thoại của Lệ Đình Tuyệt, đến để chăm sóc bọn nhỏ.
"Các bảo bối, các cháu đang ăn tối à? Đêm nay thái gia gia và thái nãi nãi sẽ ở cũng mấy đứa, có vui không?"