Kỳ thật cô cũng biết, cô và Nam Cung Ngạo không thể kết hôn. Nếu chiếu theo lời hắn nói, đợi đến lúc hắn chán ghét mới buông tha cho cô, tựa hồ không có khả năng.
Dù sao cũng hơn hai năm rồi, hắn một chút cũng không cảm thấy ngán, trái lại còn càng lúc càng dính lấy cô.
Bên người của hắn cũng không có những người phụ nữ khác, nên cô càng lúc càng cảm thấy sợ hãi, sợ thứ sẽ giữ cô ở bên người suốt cả đời này.
Nam Cung ngạo nghe thấy lời cô nói, có chút đăm chiêu, Đây là yêu cầu của cô, hắn đương nhiên phải thoả mãn.
"Được, tôi đáp ứng em. Nhưng sau này em không được phép trốn tôi".
Thật ra chỉ cần Lương Mộc Tình mở lời, bất cứ chuyện gì hắn cũng đều sẽ thoả mãn.
Lương Mộc Tình có chút kinh ngạc, không nghĩ đến hắn dễ dàng như vậy liền đáp ứng rồi, lấy lòng có một tia vui mừng. Chí ít ở tình huống cô không nguyện ý, Hắn sẽ không cưỡng ép cô nữa.
Xe ngừng bánh trước cửa nhà của Lệ Đình Tuyệt, ánh mắt của hắn lại nhìn về phía cô.