Mạc Thanh Yên đi theo chủ nhiệm lớp cô đi đăng ký học tập, sau đó mở họp lớp, liền không còn việc gì nữa. Một mình đi dạo lung tung trong trường học, dù sao cũng không có chỗ nào cần đi, liền làm quen hoàn cảnh trường học nhiều một chút.
Cô ngồi dưới gốc cây đọc sách, đột nhiên đối diện xuất hiện một bóng người.
''Mạc Thanh Yên.''
Lệ Dạ Kiêu ngồi vào đối diện cô, lắc lắc tay với cô.
Mạc Thanh Yên cảnh giác nhìn anh ta, ''Anh là ai?''
Lần này cô tới Lâm thành liền cảm thấy là lạ, rất nhiều người đều nói biết cô, thế nhưng một chút ký ức cô cũng không có. Dường như vô cùng phù hợp với những gì Lệ Đình Tuyệt nói, cô bị mất trí nhớ.
Lệ Dạ Kiêu nhíu mày, ''Tôi là Lệ Dạ Kiêu, em đừng giả bộ không biết tôi.''
Trên gương mặt tuấn tú kia của anh ta hiện lên chút tức giận, '' Mạc Thanh Yên, mặc kệ như thế nào, tôi chỉ muốn nói cho em biết, tôi thích em, vĩnh viễn sẽ không buông tay.''