Lệ Dạ Kiêu gọi cho cô rất nhiều lần mới thấy cô bắt máy, anh ta nhẹ nhàng thở ra.
"Mạc Thanh Yên, cô rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy, lâu vậy mới bắt máy? Cô ở tòa thành cổ nào?
Nhà của anh tôi cũng ở bên đó sao?"
Mạc Thanh Yên biết người này vẫn luôn muốn điều tra chuyện của Tuyệt, nhưng mà anh biết đến, làm việc luôn cẩn thận nên anh ta căn bản không điều tra được gì.
Cho nên cô càng không thể bại lộ: "Tôi đến Mễ Quốc du lịch, chưa gặp qua tòa thành nào, đến tham quan một chút không được à?"
Lệ Dạ Kiêu hơi hơi híp mắt, có chút không tin.
"Tôi đã điều tra, bây giờ tòa thành kia hoàn toàn thuộc sở hữu tư nhân, cô có thể đi vào à?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Thanh Yên nhíu lại, người này cũng thật khó dây dưa, chuyện gì cũng muốn xía vào?
"Tôi đi dọc theo bờ sông ngoài cửa không được à?"
Một câu khiến cho Lệ Dạ Kiêu ngậm miệng, anh ta cũng không hỏi nữa.