Hạ Chân thật không thể chịu nổi Cung Ngũ. Chuyện mất mặt như vậy mà cô ta cũng làm được, ngay cả một món hải sản cũng không biết ăn, vậy mà còn đắc ý được, cô ta không thấy xấu hổ à?
Nửa đầu bữa cơm Cung Ngũ đắm chìm trong sự rầu rĩ, còn nửa sau lại vui vẻ học tập.
Khi đi cô ôm bức tranh tiền, cười vui vẻ đi phía sau Công Tước đại nhân. Yến Đại Bảo đang định rời đi thì phát hiện trên bàn có một đồng xu ở bên phía Cung Ngũ, Yến Đại Bảo cầm lấy đồng xu, chạy ra: "Tiểu Ngũ, cậu không cần mạng sống của cậu nữa à?"
Cung Ngũ quay đầu lại: "Cái gì thế?"
Yến Đại Bảo đưa đồng xu cho cô, "Cậu nhìn đi!"
Cung Ngũ "ờ"một tiếng, lấy đồng xu cầm trong lòng bàn tay, khi đi về vẫn ngồi như lúc đến. Suốt đường đi cô không khép miệng lại được, còn nói chuyện không ngừng: "Anh Tiểu Bảo, có phải anh định ở lại Thanh Thành một thời gian không? Anh còn phải về Gaddles nữa không?"