"Cung Ngũ! Lúc tối tôi có nghe nói một vài tin đồn liên quan đến ngài Bộ, hi vọng nó không ảnh hưởng đến em."
Cung Ngũ cong môi: "Không phải tin đồn."
"Ồ." Giọng nói của anh không hề cao lên chút nào.
Cung Ngũ ôm mặt nói: "Tận mắt nhìn thấy, tận mắt nhìn thấy!"
"Em vẫn ổn chứ?" Công tước đại nhân hỏi.
Thì ra Công tước đại nhân cho rằng cô bị đả kích vì chuyện của Bộ Sinh. Cô quay đầu nhìn anh, mỉm cười: "Ổn, cũng chẳng phải chuyện gì lớn."
Công tước đại nhân cười: "Tôi còn tưởng rằng Cung Ngũ sẽ đau lòng."
Cung Ngũ bĩu môi: "Cũng chẳng có gì mà phải đau lòng, cùng lắm thì đổi một người đàn ông khác."
Công tước đại nhân gật đầu: "Tôi đợi tin tốt của em."
Cung Ngũ nhất thời không hiểu. Cô che miệng ngáp một cái, lại dịu dịu mắt: "Cháu ở núi Cung Thành, chú tài xế ơi chú đừng đi nhầm nhé."
Cô rút điện thoại ra, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, nhưng dù sao cô cũng chẳng biết là ai.