Lời nói của Tiểu Tịnh Trần phải nói là thẳng thắn hùng hồn chắc như đinh đóng cột khiến Bạch Hi Cảnh cũng muốn hoan hô khen hay. Con người mà, nên có oán báo oán, có thù báo thù. Người ta suýt giết chết bạn. Bạn chẳng những không tức giận, lại còn mỉm cười cho qua, hóa giải hận thù, cứ muốn khen ngợi người ta giết rất hay. Đó không gọi là từ bi lương thiện, đó gọi là thánh mẫu ngây thơ.
Con gái của Bạch Hi Cảnh anh làm sao có thể là loài sinh vật kỳ lạ, lãng phí lương thực thế chứ!
Duyên Sân ngược lại không hề bất ngờ chút nào. Hắn ta hơi ngẩng đầu, nhìn Tiểu Tịnh Trần trên chiếc giường nhỏ với trạng thái tinh thần không hề biết sợ, nói: "Giết tao rồi thì mày sẽ phạm phải sát giới. Cho dù không phải mày đích thân ra tay, cũng không thể thay đổi sự thật tao vì mày mà chết. Mày không xứng là đệ tử Phật gia."