Trong phòng, Thư Sinh vẫn thở đều đặn như đang chìm trong giấc ngủ say. Tô Tô nghe Lý Tiểu Vũ nức nở nói, suy nghĩ một chút, chần chừ rồi cũng đáp lời:
"Để tôi kể cho cô một chuyện… chỉ diễn ra sau mạt thế có vài ngày. Đó là chuyện xảy ra từ rất lâu rồi. Khi đó tôi ở trong một nhóm, còn chưa biết mình có Tiểu Ái, cũng không biết bản thân có dị năng. Khi đó tôi cảm thấy thế giới xung quanh thật đen tối và tuyệt vọng, thấy được rất nhiều kẻ vô nhân tính, thậm chí còn có đàn ông bán vợ con, cha mẹ bán con gái… Sau đó, có người trong đội đến tìm tôi, nói rằng nếu tôi sẵn lòng bán thân thì anh ta sẽ cho tôi thức ăn và nước sạch… Khi đó tôi đã do dự… thật sự do dự…"
"Sao có thể thế được?"
Lý Tiểu Vũ giật mình ngẩng đầu nhìn Tô Tô. Cô suy nghĩ lại thì nhớ ra sau mạt thế mình mới gặp Tô Tô trong khu biệt thự Quả Táo. Lúc đó, Tô Tô đã rất quen thuộc với mạt thế rồi, Lý Tiểu Vũ chưa từng nghĩ Tô Tô cũng có thời điểm như vậy.