Ánh mắt Vương Tử Kiều lạnh lùng, lặng lẽ nhìn đám dị năng giả bị súng chĩa vào. Dị nặng giả là những người bướng bỉnh, dường như đã thành định luật rồi, những người có năng lực cao hơn người thường sẽ khó quản lý hơn, càng không nói đến chuyện bị dạy bảo.
"Văn minh loài người khôi phục, thành lập căn cứ là xu thế lớn, bây giờ là lúc để mọi người cùng góp sức. Đang lúc sĩ quan chỉ huy Lã Ấn cần người, nhóm các cậu còn thừa năng lượng ở đây luyện tập với nhau, chi bằng gia nhập đội tiên phong dị năng của sĩ quan, phát huy năng lực bản thân, góp công sức cho việc xây dựng căn cứ."
Không dây dưa với đám dị năng giả này, rốt cục là bọn họ đang đánh nhau thật hay diễn kịch, Vương Tử Kiều không quản lý được. Hắn chỉ muốn khuyên nhủ họ gia nhập đội tiên phong cống hiến nhiệt huyết. Diệp Dục vẫy tay, chào hỏi những anh em bên cạnh và Tô Tô.
"Giải tán, giải tán, nhìn gì mà nhìn? Quay về tắm rửa đi ngủ đi. Chà chà, hôm nay mệt thật đấy, Tô, ông đây có…"